tháng 4 25, 2008

O MẮT XỨ HUẾ



O mắt xứ Huế tóc xỏa ngang vai
Đứng giữ rừng hoa, tính tình rất lạ
Mạ hứa dẫn anh về thăm Vỹ Dạ
Uống nước cội nguồn, hiểu Huế đục trong

O mắt xứ Huế giấu kín con tim
chứa đủ cơn đau sầu trời nắng Hạ
Đi nửa vòng quanh, yêu người xứ lạ
Mối tình đầu thầm lặng một dòng sông

Anh ngồi rất yên nghe O kể chuyện
nuôi hai chú gà như mẹ nuôi con
Gà chết rồi, buồn, buồn quá lòng son
Để nửa Huế buồn theo O, Huế khóc

Anh mê chuyện O tắm sông hong tóc
Bạn cù O bẻ lén bắp nướng ăn
Vú sữa hái nhiều ăn mắt dính răng
Bắc Đồng Khánh cười nghiêng O hết cách

Anh không biết kẹo mạch nha O hứa
Có như mạch nha O đãi bạn O
Dẫu có bề nào O cũng đừng lo
Anh hứa chịu ăn giùm O bánh tráng

Anh mong dạy mau mà O cứ hỏi
Ơi O tay mềm, dễ yêu, khó biểu
Đầu óc tò mò, gì cũng muốn hiểu
Chuyện lòng anh, O có hiểu hay không ?

Tâm Vô Lệ

O HUẾ CHỪ ĐÂY
( đáp bài O MẮT XỨ HUẾ)

Em hiểu lòng anh hồi mô chớ bộ
đợi hôm ni mới hỏi. Thiệt vô tâm!
có biết rứa là làm em bực lắm
té ra anh chưa hiểu Huế ngọn ngành!

chưa hiều hết lòng em O Đồng Khánh
thì làm răng anh đòi Huế thương yêu !
còn dám nói rằng là em khó biểu
khó chi mô ?. Răng trách tội rứa nờ !

giận thị giận mà nghĩ rồi không nỡ
tự vì anh khéo nhắc chuyện hồi xưa
chuyện lâu rồi em không còn nhớ nữa
mà răng anh nhớ rứa ?. Giỏi chưa tề !

trái bắp nướng đã lạc đời dâu bể
tóc thề xưa đã ngắn bớt rất nhiều
miếng kẹo mạch nha ngọt lạt trăm điều
e bánh tráng cũng giòn khô dễ bể

em biết là anh nặng tình với Huế
giú lâu ghê, chừ mới thốt ra lời
O mắt Huế, ngó anh, anh cũng rõ
ướm lòng em, anh hỏi lại mần chi ?....

Trần Huy Sao

---------
Vú sữa hái nhiều ăn mắt dính răng
Bắc Đồng Khánh cười nghiêng O hết cách
( Trách Một Dòng Sông, Tâm Vô Lệ )

Cứ giữ nguyên bản là mắt dính răng, Bắc Đồng Khánh
không biết có ý riêng tư kỷ niệm chi không ? Để hôm nào
gặp lại hỏi em cho ra lẽ.

Không có nhận xét nào: