vô đây em
dù trời khuya anh sẽ đưa em về...
Gạo Trắng Trăng Thanh – Hoàng Thi Thơ
mấy mươi năm tôi vẫn đưa em về
dưới vầng Trăng dọi đường xưa lối cũ
câu hát tiếng hò ngày xưa, tôi giữ
một phần đời là kỷ niệm chia nhau
trong ca dao có cô gái qua cầu
áo bay lạc theo gió tình lãng mạn
trong câu hát của một thời, xa lắm
tôi và em chung bóng dưới đường Trăng
đêm Xóm nhỏ về khuya, trời thinh lặng
thoảng xa xa nghe tiếng dế gọi tình
lén nhìn nhau chỉ thấy có hai mình
tôi khe khẽ nắm bàn tay em. Ấm
sương rớt hột vàng Trăng đằm hoa lá
dù trời khuya tôi sẽ đưa em về
tôi sẽ đưa em ngàn dặm sơn khê
mưa nắng trong đời Trăng tròn Trăng khuyết
bài hát vẫn là gia tài kỷ niệm
cho hôm nay và cho cả hôm mai
người dẫu đi xa nhưng còn để lại
những câu thương câu nhớ gọi tình quê...
và tình yêu tôi cũng lạc lối về
những bài hát, một thời ai cũng biết...
Rằm tháng Giêng 2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét