tháng 2 16, 2014

MỘT THỜI XA NGÁI
















dưng không lòng nhớ ngày xưa
cũng như nắng quá nhớ mưa mau về...

Mạ cứ khen : Ôn ca hay dễ sợ
năm cây số từ làng quê xuống phố
cẩn thận tháo cây kim băng từ túi áo
hai lớp giấy ni-lông bọc mấy tờ giấy bạc
mua vé vô coi Ôn-ca-hay-dễ-sợ
là ông Út Trà Ôn
ông dưới đồng bằng lên vùng Phố Núi
hát mấy câu vọng cổ muồi Nam bộ
khiến cô nàng Trung bộ khóc tơi bời !

buồn lắm, buổi trưa nồng, vẳng câu vọng cổ
lòng xót xa trầm lắng nỗi u hoài
đã bao lần Mạ giở bọc ni-lông
hào phóng với mớ tiền núm ruột
để chỉ được ngồi nghe Ôn-ca-hay-dễ-sợ
là ông Út Trà Ôn
( anh Út Thành bán chiếu )
giọng trầm ấm mượt mà qua từng làn điệu
lòng quê Trung hòa quyện trời phương Nam...

mấy mươi năm !. Giờ Mạ lạc trời xa
câu vọng cổ lạc theo đời dâu bể
đường quê xưa gió nổi bay làn điệu
cuộc trăm năm đời khánh tận...Người xưa...
ngày xưa !....

Hiên Trăng 16/02/2014

Út Trà Ôn
( 1918 - 2001 )

Không có nhận xét nào: