gọi điện về thăm chị, buồn ghê
chị lẩn rồi không nghe
không biết
gọi điện về thăm anh, buồn
thiệt
nói nửa chừng lại tìm chỗ
nằm
chị có biết không, em buồn lắm
chị bây chừ bỏ lạc đứa em
xa
anh có biết không, em buồn
quá
anh bây chừ nói chưa đầy
nỗi nhớ
năm ngoái điện về chị còn mừng rở
nói ba hồi bốn đổi rứt
không ra
năm ngoái điện về anh cười
hể hả
nói quá chừng, giành nói
hết trơn
năm nay điện về chị nghe lẩn lộn
chẳng biết ai chẳng còn nhớ
ai
năm nay điện về anh không
cười thoải mái
giọng nói chen hơi thở nặng
nề
vậy cũng đành thôi đời bóng xế
ai mà cản nổi bước thời
gian
chị ơi chị ở trời Vỹ Dạ
anh ơi anh ở trời Ba Mê…
em hai-mươi-năm bỏ trời quê
tình chị tình anh mổi năm
níu gọi
đâu có ngờ năm ni hai giọng
nói
đã tới một ngày rồi mình
chia xa
ra ngoài hiên ngồi ôm buồn chi ngạ
như tuồng kim đâm muối xát
lòng đau
em mồ côi từ nhỏ có ai đâu
ngoái lại đời mình chỉ còn
anh với chị !....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét