gởi các con để nhắc chừng các cháu….
ngồi lai rai nhìn con, cháu
vui Xuân
cháu gầy sòng bầu-cua-cá-cọp
rộn nhà trêncon bày bánh Tét, dưa hành, thịt kho măng nhà giữa
ta ly rượu ngày Xuân đầy ngấn mời em
hai-mươi-năm ăn Tết với quê
xa
năm nào cũng rưng lòng quày nhớ
lạimấy ngày Tết miệng khan bụng rổng ở quê nhà
từ sau cuộc đổi đời bể dâu thương hải
làm chi có đũa gắp vun ly
ngấn đầy
chỉ xị đế vui Xuân với mâm cơm
raugiờ bày đặt lựa miếng ưa chừa miếng ngấy
mười mấy năm lần hồi nên tật xấu
ta bạc tình tới cỡ nào không
biết nữa
qua sông dìm đò đặng cá quên
nơm !nói ba-lơn thôi chơ vẫn nhớ ngày xưa
đến nỗi chi tới bạc tình hư đốn
gắp đũa no nhớ đũa đói qua
thời
chẳng thể nào quên không lúc
nào quênứa nước mắt xới nồi cơm khoai độn
xát lòng đau chén nước mắm kho queo
dĩa xấp-xấp khi vào Hội Hoa
Xuân
ăn nhón nhén bởi mổi người
mổi dĩamiếng bò khô mỏng như đời lỡ vận
nhúm đu đủ bào khó xớt khó chia
chỉ đủ tiền đãi vợ con một
bữa
con có thèm cũng đành nói con
ơi !thiệt lòng muốn các con thêm dĩa nữa
ngặt cái túi tiền nó hối thôi…thôi…
giờ nhắc chuyện các con lại
cười vui
nói kỷ niệm này phải đóng
khung lộng kínhmổi mùa Xuân nhớ lại dẫu ngậm ngùi
để cảm ân đời suốt chặng đường suy thịnh !
nghe triết lý quá trời!. Thêm
ly nữa !
ngắn một câu mà “đã” quá chừng chừngđâu phải đói ăn thèm uống giờ giã bữa
mà thỏa lòng câu nói quá là ưng.....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét