bếp hồng em đỏ lửa
chiều, qua đèo Krông Pha
chiếc xe mòn bố thắng
em chấp chới vẫy tay !
trái chôm-chôm ngọt lịm
cứ ngỡ môi mận đào
thèm thơm em một tị
mà sợ đời lao đao !
dĩa cơm sườn ít ỏi
chiều dừng quân, mưa bay
ở đây buồn quá đỗi
giữa núi rừng xanh xao !
điện mờ chi cô quạnh
( thà thắp ngọn đèn dầu )
ngồi bên nhau vẫn lạnh
hay là mình ôm nhau !
em cứ hoài mắc cở
để cứ hoài cô đơn
trách em thì không nỡ
mà giận, tội em buồn !
thôi thì ngồi với nhau
đêm giữa đèo heo hút
biết mai còn gặp lại
hay xa cách nghìn trùng !
từ buổi ấy chia tay
chưa một lần gặp lại
lòng tôi còn nhớ mãi
người em gái năm xưa !
1999
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét