tháng 10 18, 2007
Sông Bến Cạn
Gởi các con Minh Trí, Thục Quyên
Minh Ðạo, Nhã Uyên để nhớ về quê khổ.
Bến Cạn, Mẹ về buổi chiều tan chợ
Cha đón trên bờ vấn điếu thuốc rê
con háo hức cứ nhìn trong rổ
lá chuối xanh bọc nắm xôi mè
Mẹ xoa đầu con tóc vàng nắng cháy
chiều quê hương cũng vàng óng ruộng đồng
con khoe Mẹ một ngày đi mót lúa
túi nặng đầy oằn cả vai con
Mẹ cười vui mà rưng nước mắt
Cha nhìn quanh, nén tiếng thở dài
giữa sông bến, chiều quê hương thầm lặng
ba dáng người ngả bóng xuống đời nhau !
Mẹ tất tả sớm chiều qua rẻo chợ
Cha cày thuê, cuốc mướn tháng ngày
con thì sáng chăn bò, chiều đến lớp
cố làm sao rước bụng chữ của Thầy...
đời đạm bạc theo tháng ngày tất bật
Mẹ nâng niu, Cha gìn giữ đời con
chiếc rổ ngày xưa, bên bờ Bến Cạn
dắt con đi từng bước nhỏ vào đời...
lúa mót ruộng đồng nuôi con khôn lớn
dòng sông quê cho con một tấm lòng
đất thơm thảo dạy tình làng nghĩa xóm
lớn lao hơn, là tình tự quê hương...
...cuộc bể dâu đuổi đời nhau xô giạt
trời quê hương gìn giữ mãi trong lòng
sông Bến Cạn đỏ phù sa năm, tháng
Mẹ có về, Cha có đợi bến sông !...
1997
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét