tháng 10 19, 2007
Cà Phê, Một Mình...
Ngồi một mình ở quán cà phê
Bạn bè, phần đông, bận đi cày
Phần ít lạc theo dòng mẫu hệ
Quẩn quanh Ðời chỉ một mảnh sân !
Thôi thì hồn xác ai nấy giữ
Cứ ngồi một mình uống cà phê
Ðen, đắng tình Ðời cho thời thế
Ngọt thơm hương vị dành bạn bè
Cứ ngồi một mình nhìn lũ kiến
Hàng hàng tiếp nối dọc chân tường
Kiến ơi,sao lại đông vui thế !
Vui thế thì đâu có nỗi buồn...
Cứ ngồi rung đùi, nhìn quanh quẩn
Phố người đông sao vẫn tĩnh không
Chắc tại lòng ta chưa đủ nắng
Hay Ðời chưa đủ độ ấm nồng !
Hay chỉ một ly là trống vắng
Khuấy đều không loãng nỗi cô đơn
Vị ngọt không vùi quên giọt đắng
Niềm vui không đượm thấm nỗi buồn...
Vẫn ngồi một mình uống cà phê
Giọt rơi từng giọt rất chậm, buồn
Giọt đắng như dòng đời dâu bể
Múc muỗng đường khuấy ngọt nhiễu nhương...
Ðêm đuổi Ngày qua Tháng đuổi Năm
Loanh quanh rồi cũng Ðời khánh tận
Bạn bè gần lắm mà xa lắm
Tìm kiếm nhau hoài cứ lạc nhau !
Mira Mesa chiều 15/3/05
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét