đôi con mắt liếc đa tình
cho tôi lạc cả phận mình, theo em
chiều nghiêng xuống phố. Chiều nghiêng
mưa giăng phiến mỏng cho phiền dỗi sâu
vàng thu lá rụng đời nhau
hay là hạ nắng nghe đau tháng ngày
anh tìm trong cuộc tình đầy
chút hương và, nhớ. Chút sầu và, mơ
để chiều lắng đọng trong Thơ
chiều nghiêng xuống phố, ngẩn ngơ một mình...
1997
---------------
Chiều Nghiêng Xuống Phố, phổ nhạc : Nguyên Hồng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét