tháng 10 19, 2007

Quê Nhà


Chị nhắn, bao năm không gặp em
Anh nói, mười năm em đi biệt
Gió cao nguyên hú mùa da diết
Lồng lộng trời quê gọi nhớ thương
Bông cà phê trắng muốt trên nương
Bụi đỏ mù bay về ngõ phố
Lá rụng bao mùa con dốc nhỏ
Thềm nhà rêu cỏ đợi người xưa
Ðể nỗi buồn gội nắng dầm mưa
E đã quên đường về chốn cũ !...

Em cũng nặng lòng đau ly xứ
Bên trời xa ngái dấu quê nhà
Chiều chiều nhìn với dáng mây xa
Lòng cứ ngẩn ngơ vời cố quận
Con nước theo dòng trôi bất tận
Lạc lõng phương Ðòai vọng phương Ðông

Mười năm cũng chín mùi nhớ mong
Tóc cũng lẳng lơ nhìn mây trắng
Thời gian níu tuổi đời thêm nặng
Nỗi lòng trượt mất tuổi thanh xuân
Quê nhà còn lại nỗi buâng khuâng
Giữa đất quê xa trời xứ lạ
Cứ nhớ mùi hương chiều. Nhớ quá !
Bếp nhà ai đượm gắt khói ngo
Bếp nhà mình khét nồi cá kho
Bỏ ế nồi cơm chiều đạm bạc
Chẳng phải ra đi là xa lạc
Những tháng ngày còn nương dấu quê !

Lòng em chắc cũng là hương quế
Thơm lừng , cay gắt, có ngọt êm
Chị với Anh đừng nghĩ, em quên...

Mồng hai Tết Ất Dậu 2005
Hiên Trăng Escondido

Không có nhận xét nào: