tháng 3 16, 2014

TRÊN ĐƯỜNG VỀ NHỚ VỀ...

gởi cô Ba
Japanese Garden San Diego mùa Đào nở
con muốn đưa Ba Mẹ đi coi cho biết
coi thì coi nhưng mà xin nói thiệt
không bằng cây Mai ở trước nhà mình
 
bà xã làm thinh con không làm thinh
con nói ở đây người ta tháp nhánh
gốc mập ú phẳng lì nuôi cành vươn thẳng
nhìn cây nào cũng rập khuôn nhàm chán
 
Ba cũng đang nhàm chán rồi phát ngán
thời đại văn minh cây cảnh cũng văn minh
chịu đi ngắm hoa thì cứ làm thinh
xăm soi chi mang tiếng người khó tính
 
nghiệt một nỗi mình không chịu nổi mình
đâu chỉ ngắm hoa mà còn ngắm cây
gốc cổ thụ tỏa nhánh cành thanh cảnh
làm gì trơn lu mập ú vậy trời
 
ý là vậy nhưng mà thôi vậy thôi
chỉ cám ơn con có chung nổi nhớ
cây Mai trước nhà hồi con còn nhỏ
gốc sù sì cành lả ngọn đơm bông
 
giờ thì cách xa biển trời lồng lộng
bỏ lại cô đơn một gốc Mai già...

trên đường về từ Japanese Garden
15/03/2014
 

3 nhận xét:

Dã Quỳ nói...

ngắm Đào lại nhớ cội Mai
nhớ lần trảy nhánh, chờ ngày Tết quê
nhớ luôn góc phố ngày xưa
bao nhiêu cây cỏ lạ thưa hết rồi!

Trần Huy Sao nói...

nhắc lảm chi để bồi hồi
cây sưa rồi cỏ sưa rồi hồi sưa
hồi sưa nay đã ngày xưa
dặm ngàn xóa dấu nắng mưa mịt mù…

Dã Quỳ nói...

nhớ thì vẫn chỉ nhớ thôi
đường về chốn cũ xa xôi mịt mờ
nỗi nhớ gặm nhấm từng giờ
đến khi đụng đến, lời thơ gãy nhào