tháng 3 22, 2014

CUỘC TÌNH TRĂM NĂM


 
 
















tình tôi đó em giữ hoài kẻo uổng
lỡ mai đây đánh mất biết tìm đâu
nào phải bướm ong vui bay buồn đậu
tôi ngay lòng thiệt dạ đó mà em

từ buổi họ hàng nhận miếng trầu têm
Cha ngỏ lời giữa quan viên hai họ
Mẹ nắm tay em dắt ra đầu ngõ
em cúi đầu thưa Mẹ con đi

nhà gần ngõ mà thành xa vạn lý
cái trâm cài ngăn tóc xỏa bờ vai
chiếc áo cô dâu thay tà áo trắng
cầm tay tôi thay sách vở mổi ngày

xác pháo rơi đầy thay lá me bay
đường đến lớp đã mù tăm mất dấu
đôi guốc vông bỏ buồn bên bờ giậu
nhìn cô dâu hài đỏ dặm trường xa

dặm trường xa ơi dặm trường xa lạ
em chỉ còn tôi nhận mặt người thân
mình dắt nhau đi giữa cuộc phong trần
chia tình nghĩa và sớt đều duyên nợ

em cứ theo tôi làm chồng làm vợ
như trò chơi thời thơ dại xóm nghèo
chỉ khác ngày xưa còn Cha còn Mẹ
mà bây giờ hai đứa đã mồ côi

hai tiếng mồ côi nghe chi mà tội
để tôi buồn rồi em cũng buồn lây
giữa đất quê xa giữa người xa lạ
tôi với em đây như bóng với hình

mình nắm tay nhau đi trọn cuộc tình
ở chốn dương gian người qua kẻ lại
cuộc trăm năm níu tình yêu trẻ mãi
như ngày nào em ra ngõ theo tôi....

( Chỉ Còn Thơ Ở Lại, Thơ, Hiên Trăng 2002 )

Không có nhận xét nào: