về đà lạt thấy thương con phố
lòng bỗng dưng buồn quá nỗi buồn
dáng liễu phố xưa còn đâu nữa !
cứ ngỡ tìm về đây nương dựa
những tháng, năm đi bỏ lạc
loàicon phố bao mùa chung thủy đợi
người về tạ lỗi buổi chia xa !
người về tìm lại phố sương
sa
chiều nắng vàng mơ trải núi
đồirét lạnh nương theo từng góc phố
đêm vàng ánh điện mờ hơi sương !
cả nửa đời chia nhớ chia
thương
con phố chia chung nhiều kỷ
niệmnhư những ngày xuân chim én liệng
có em dáng đẹp phố Hòa Bình !
như ngày nắng hạ của chúng
mình
con dốc hai thương (*) dài
bóng mátem từ biển nắng về đà lạt
cất giú nhiều thêm những hẹn hò !
và mùa thu tĩnh lặng bên hồ
ngọt đắng cà phê chiều Thủy
Tạem níu lòng anh thương đà lạt
vì em đà-lạt-lắm trong anh !
mùa đông quê chúng mình vẫn
xanh
ngợp dáng quỳ-hương rộ nẻo
đườngpha chút hanh vàng chiều nắng lượn
khiến lòng nhau ngơ ngẩn nhớ vương !
em ơi ! Đà lạt giờ nhiễu
nhương
anh đi vẫn nắm bàn tay emcon-phố-nắm-tay từng đã quen
sao lạc đường như về chốn lạ !
đà lạt bây giờ xa đà lạt
oằn nặng người, xe, nắng,
bụi đườngbàn tay xưa vẫn bàn tay thương
đà lạt bây giờ thương khó nổi !....
(*) đường Hải Thượng Lãn Ông
()
(
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét