Đà Lạt ngày nay có gì để nhớ
lúc tôi xa người trời chớm sang Thu
buổi sáng mưa Đà Lạt còn ngái ngủ
dẫu nán lại chỉ là người tạm trú
nơi chốn mình cắt rún chôn nhau
nên phải đành thầm lặng giú niềm đau
người ở lại tôi đi nghen !. Buồn quá !
không biết rồi đi tới miền xa lạ
đến bao giờ về lại với quê nhà
thôi thì gởi những dấu xưa thân ái
cho kịp chuyến xe khuất cõi mù sương !
nơi có một thời tôi ở để tôi thương
từ cụm rêu bám đường qua Chợ Mới
dốc Nhà Làng những bậc thềm lở lói
ổ bánh mì Wĩnh Chấn chiều mưa giăng
phố Hòa Bình dốc Duy Tân, Minh Mạng
khu bùng binh ngang qua cầu Ông Đạo
Thủy Tạ buồn hồ Xuân Hương mờ ảo
hàng Thông già ngơ ngẩn bước người đi
mấy mươi năm không gặp lại
còn gì
Đà Lạt trong tôi giờ đây đã
lạc
mất thật rồi nét nên thơ
lãng mạn
thành phố mù sương giờ đây mù
bụirừng thông xanh hóa núi đồi trơ trụi
phố xá lô nhô những hộp bê tông
người ở phương nào nhốn nháo về đông
giành giựt bon chen giết mòn Đà Lạt
những nơi đến nơi đi một thời trầm mặc
lạc chợ trôi sông rồi không tìm được đâu
chiếc áo laine của một thời yêu dấu
cũng phôi phai không biết đến bao giờ
bởi nóng quá chừng Đà Lạt mù sương ơi
se lạnh ngày xưa chỉ còn trong hoài niệm
những đường xưa cũng xót lòng đau điếng
không còn tóc thề bay không còn tà áo bay
chỉ tiếng rao hàng giành áo cơm tất bật
thơ mộng ngày nào cứ coi như kỷ niệm
ai còn thương nên giữ lấy làm riêng
bởi Đà Lạt ngày xưa đã mất rồi đã lạt
tôi viết bài Thơ nghìn
trùng xa cách
Đà Lạt trong tôi giờ xa
cách nghìn trùng !….
Hiên Trăng 09/12/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét