tháng 12 11, 2013

ĐÀ LẠT TRONG LÒNG TÔI CÓ EM



 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
se lạnh quá phải không em, Đà Lạt
đường Duy Tân chiều nắng đã phai mau
tôi đứng lặng bên chiều Cam Ly hạ
mà thương dòng nước ngược Suối Vàng

để ngẩn ngơ em gái Bùi thị Xuân
tà áo trắng thẹn thùng làng Học Xá
ly rượu ấm quán bên đường Võ Tánh
chờ em hoài, chiều lạnh, nhớ môi hôn

hàng thông dại bên cuộc tình hai đứa
đường Quang Trung ray rức nỗi giận hờn
trời tình ái có mù sương Thủy Tạ
có tôi chờ em qua lối Đồi Cù

Đà Lạt cứ như em muôn thuở
để tôi hoài làm kẻ tình si
gốc thông già lặng buồn hồ Than Thở
bao cuộc tình thoáng đến rồi đi

em hãy đến cho lòng tôi sưởi ấm
trầm mặc đời đối bóng hồ Xuân Hương
phố Hòa Bình chiều nắng vàng êm ả
sương mù giăng mờ ảo ngọn Lang Biang

cho tôi về nhìn chân dung Đà Lạt
để xót đau từ dạo ấy chia xa
dù chẳng thể cùng em tròn năm, tháng
nhưng lẽ nào tôi lại lảng quên mau

tôi vẫn nhớ em. Nhớ hoài Đà Lạt
dù cách xa mà cứ ngỡ như gần
em chẳng thể - bởi vì em đã...
có trong tôi, đằm thắm những ngày xưa...

(trích Nhánh Rong Phiêu, Thơ, 1999)

 

Không có nhận xét nào: