tháng 12 11, 2013

ĐÀ LẠT GẦN XA TỪ NỖI NHỚ


 
tình cờ gặp anh người Đà Lạt
nhắc lại ngày xưa thoáng chạnh lòng
tôi ở tận xóm đình Đa Cát
còn anh ờ cuối dốc Nhà Bò

con dốc đi lên khòm người xuống
đi về, người muốn bật ra sau
anh cười tôi biết là cười gượng
lòng đang da diết nhớ quê xưa

lâu lắm anh chưa về thăm lại
tôi chẳng hơn gì, cũng quá lâu
hàng Mai qua ngả cầu Ông Đạo
chắc đã già nua theo tháng năm

con đường lót đá khu Ánh Sáng
ngược dốc đi lên phố Hòa Bình
lại cũng hàng Mai trơ nhánh hạc
âu sầu ngó xuống dãy bùng binh

chắc anh còn nhớ cầu thang Chợ
con đường Minh Mạng, dốc Duy Tân
góc quán bánh xèo Tăng Bạt Hổ
quẹo trái là qua cà phê Tùng

chắc cũng khó quên đôi má đỏ
của mấy cô nàng dạo phố đông
chiếc áo laine bốn mùa Đà Lạt
rét lạnh chi cũng thấy ấm lòng

cách gì không để từ bên ấy
những dấu tình lảng đãng mù sương
dìu nhau từng bước vào se lạnh
dưới rặng thông già đường Hai Thương

ly sữa đậu nành Đoàn thị Điểm
tô phở Bằng trên đường Hàm Nghi
trái bắp mỡ hành gần Ngọc Hiệp
tô mì mằn-thắn góc Cẩm Đô

mới nhắc anh nghe đã héo xàu
đôi mắt chừng như lạc nẻo xưa
thôi không nhắc nữa, thôi đừng nhắc
đừng để lòng thêm nặng nỗi đau

mới biết quê hương là tất cả
càng xa càng nhớ. Nhớ lại buồn
tóc xanh xưa đã nhiều sợi bạc
rồi đây, thêm nữa, một lần xa....

 

 

Không có nhận xét nào: