gởi Nhường và các Dì
chỉ để thăm em nhọc nhằn cơm áo
giữa cuộc sống trên đất người xa lạ
mổi chúng ta đây nhiều nỗi thăng trầm !
em thế
nào rồi giữa đời lận đận
rứt không ra những trói buộc tháng ngàychuyện cơm áo cứ theo dòng tất bật
bao khó khăn từ bốn phía bủa vây !
tôi
biết mà em !. Đất người là vậy
mổi cảnh đời có một nỗi niềm riêng tôi cũng như em, cơm-áo-gạo-tiền
món nợ chung thân dễ gì trả dứt !
Thơ tôi
viết kể những điều rất thật
cặn kẽ nhiều e rồi cũng không nênđâu nỡ để Thơ nặng nỗi ưu phiền
chuyện cơm áo, chuyện đời thường tráo trở !
Thơ tôi
để một ngăn riêng, rất nhỏ
dành lúc buồn vui đối bóng một mìnhThơ trả giùm tôi những nợ ân tình
vay mượn giùm tôi dăm ba kỷ niệm !
Pomona,
bao năm dài biền biệt
chiều tôi về qua góc phố nghiêng mưabỗng nhiên buồn và nhớ góc phố xưa
sao giống quá phố-mưa-chiều-đà-lạt !
Pomona,
giữa đất trời xa lạc
cơn mưa
chiều từng sợi nhớ vây quanhđường phố lặng giữa tiết trời se lạnh
tôi về thăm những người em quê xưa....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét