tháng 12 30, 2013

tháng 12 29, 2013

CHIỀU MIRAMA LAKE


 














khi đạp xe quày về chiều nắng chưa bưa
còn nhảy lên ngọn cây ngồi ngó xuống
trời nhạt tông màu hơi hơi sầu muộn
mây thì không không thấy bay chiều nay

qua một quảng đường từ đó tới đây
đã chạm phố người đông xe đông rượt
lòng mới tĩnh không bỗng dưng xuôi ngược
tránh né cách nào rồi cũng đành thôi

cuối tháng-mười-hai gần mỏn năm rồi
cuốn lịch mỏng le còn (hai) tờ hấp hối
xé nhẹ cách chi cũng thấy lòng đau nhói
đời người rồi sang trang cuốn lịch rồi sang năm

như tối-ba-mươi rượt tới tối-trăng-rằm
có níu lại cách chi cũng không níu nổi
thời gian cứ đi đẩy đời người tiến tới
tới một ngấn nào không nổi chịu thì nằm

vậy thôi đời vốn có bao lăm
vậy thôi năm có được bao nhiêu chiều
đừng luống chiều đời rồi thấy thiếu
không thêm chiều nào như chiều nay

chiều không mây nên mây không bay
vòng hồ Mirama đạp xe đua cùng mấy cháu
ta khấp khểnh vòng xe quay không mau
các cháu cười vô tư ta thì cười vô cùng…

chiều quanh hồ Mirama
29/12/2013

 

 

 

tháng 12 27, 2013

TRANG THÂN HỮU


Là Em, Chưa Quên

Sau vườn nhà ai có trái Thanh Long
Đỏ như lòng son một thời con gái
Em đời vần đau có điều không phải
Nhưng tâm có anh dẫu mình xa ngái

Nhớ nhiều Hiên Trăng hơn mười năm qua
Nghe anh đọc thơ, Vi Vi ngồi họa
Bạc tóc từ lâu, đâu có bạc lòng
Bạt mạng nỗi sầu là do bị đọa

Thơ anh phổ nhạc em hát mình ên
Anh nghe tiếng than gió mang về bến?
Anh nghe tiếng rên buổi chiều trời lạnh?
Là em, anh ơi, là em, chưa quên

                                                      Tâm Vô Lệ
                                                                  12:14 27/12/2013











tháng 12 26, 2013

KHI VỀ LẠI VƯỜN SAU


 













lên tới thằng Hai trời nóng
vùng này núi đá không à
nhà nhiều cây mà héo lá
lâu rồi không tưới đó nghen !

ta cũng lâu rồi không lên
chiều nay ghé lên ăn tiệc
làm món chi đây không biết
mà thơm lừng tới sân sau !

sân sau ngày xưa mất dấu
những lùm cỏ mọc um tùm
mùa nắng cỏ khô tàn lụn
trơ trơ một khoảnh sân gầy !

bây giờ muốn nhìn không thấy
cỏ khô đi lạc về đâu
nhà xưa sân trước sân sau
gạch nối theo từng lớp gạch !

ở chỗ ngày nào đọc sách
ở chỗ ngày nào ngắm Trăng
ở chỗ ngày nào trầm lặng
giờ liền phẳng một chỗ ngồi !

khi-ngày-nào đã xa rồi
thì thôi còn-ngày-nào nữa !....

Escondido, chiều 25/12/2013
về lại vườn sau, nhà cũ

 

 

 

NGẪU HỨNG, THƠ...


ta thường ngồi chỗ làm thinh
lâu lâu ngẫu hứng thình lình làm Thơ

làm Thơ mà tưởng nằm mơ
hóa ra ta có giú Thơ thuở giờ
cũng lãng mạn cũng mộng mơ
làm chi đến nỗi ngu ngơ vô hồn
cảnh người sống cứ tranh hơn
giành qua giựt lại tới mòn đời luôn
tam-bành-lục-tặc luôn tuồng
đè nhau tới đạp không nhường nhịn nhau
cuộc tranh ăn tới nát nhầu
cứ vần xoay mãi còn đâu là tình

ta thường ngồi chỗ làm thinh
lâu lâu ngẫu hứng thình lình làm Thơ

vậy là nơi chốn bất ngờ
cứ làm thinh riết tới giờ làm Thơ
làm Thơ thì chớ làm ngơ
xiết bao muốn nói bỏ lơ sao đành
thôi thì cháo húp vần quanh
cứ lần lựa cứ để quành trong Thơ
tranh hơn tranh sống thuở giờ
sao không xin lượm chút Thơ dịu lòng
cuộc đời sắc tức thị không
nay còn mai mất theo dòng diệt sinh

ta thường ngồi chỗ làm thinh
lâu lâu ngẫu hứng thình lình làm Thơ

em quen ta tự thuở giờ
đi đâu cũng níu hai bờ liền nhau
bên bờ cạn bên bờ sâu
cũng bươn cho tới liền nhau một bờ
ta giờ ngẫu hứng làm Thơ
thì xin cứ nói thuở giờ có em
từ khi chớm thuở làm quen
tới khi tới nỗi cũ mèm cũng em
vậy thôi vậy đó em nghen
nói quanh mang tiếng cũ mèm nịnh em

thuở giờ dối trá không quen
lâu lâu ngẫu hứng Thơ chen thật lòng....

gần gần tới cuối năm
26/12/2013





 

BỮA TIỆC SUI GIA


 
ngày giáng sinh qua nhà sui út
anh chị có lòng thì tui có bụng
ủa !. Mà sao gọi là sui út !
tại, vì, là ba má chồng tương lai của con út

anh chị sui vốn là người cùng quê
phải nai nịt gọn gàng chớ có mà ba trợn
Huế hương hoa nắm nghĩa nắm lễ
đừng tưởng qua đây rồi xí xóa hết trơn

con anh con tui gặp tiếng-sét-ái-tình
anh có biết mô tui có biết đâu
cho tới lúc tụi nó cùng toan tính
đưa đẩy hai nhà thành sui gia

bữa cơm trưa không có món Tây
chỉ rặt món ngon ba miền đất nước
anh chị cho chi thì tui ăn vậy
ngồi bên Tây gắp món bên Đông, cũng được

gắp món nào cũng thấy tình thơm thảo
là quí vô cùng nghen anh chị sui
con anh con tui rồi cũng con mình cả
tụi trẻ có tình yêu thì tuổi già mình vui…

25/12/2013

tháng 12 24, 2013

XIN MỘT ĐỜI BẰNG AN


 












các con về rồi đó.các cháu về rồi đây. trời không gợn
chút mây. hôm nay trời xanh ngắt

mùa Đông mà không thật. nắng nóng như ngày Hè. hôm qua nhà quạnh quẽ. hôm nay đông vui rồi

những chặng đường trôi nổi. đã không còn không còn. hai-mươi-năm cuồng cuộn. rải xuống đời bình nguyên

bình nguyên là bình yên. cho mọi người dưới thế. gia
đình Trần xin ghé. mùa Giáng Sinh quê xa....

6:04 chiều 24/12/2013
Hiên Trăng

 

 

TRANG THÂN HỮU


                                  KÍNH CHÚC QUÝ VĂN THI HỮU và QUÝ BẠN ĐỌC
                 MÙA GIÁNG SINH ANH BÌNH & NĂM MỚI 2014 DỒI DÀO SỨC KHỎE

tháng 12 23, 2013

THẰNG EM LƯU LẠC, CHƯƠNG HAI


 
 
 
 
 
 
 

gởi Tâm Vô Lệ

buổi tình cờ tìm được tấm hình ni
thấy hắn cười tươi còn hơn ngày đó
cái thằng em của một thời khốn khó
hắn bỏ San Diego lưu lạc lâu đời

hơn mười năm em thì lạc anh thì trôi
gặp lại nhau lạc trôi chi mược kệ
cứ chụp tấm hình mới thêm kỷ niệm
em thấy không tóc anh giờ chớm bạc

vậy đó em ơi nửa đời lưu lạc
gặp lại nhau không bạc mới là hay
em lạc anh trôi giờ gặp lại đây
ngó tấm hình vẫn in tuồng hồi đó

anh bây giờ chịu thương chịu khó
vẫn làm Thơ không chịu làm thinh
tóc có bạc đời có nhăn chút đỉnh
nhưng không răng không có răng mô

năm tê năm tệ em còn nhớ
có hứa về là để ngó lại anh
rứa mà nắng nóng bưa rồi mưa tạnh
Hiên Trăng anh có thấy ai đâu

vẫn cứ đời thương hải nương dâu
cứ lạc cứ trôi hoài không xiết ngạ
lâu lâu cứ nhắc thằng lưu lạc
e hắn giả đò quên một lối về !...

Hiên Trăng 23/12/2013

VẺ DÁNG MƯỜI HAI


 









tháng-mười-hai không lạnh
tháng-mười-hai không nóng
chưa ra dáng mùa Đông
vẫn hòa chan nóng lạnh

hồn Thơ thu chưa quạnh
nắng hanh nắng Hiên Trăng
mảng tình Thơ lãng mạn
lạc đường tìm ý Thơ

tháng-mười-hai dang dở
Thơ mà không nên thơ...

Hiên Trăng 22/12/2013

 

tháng 12 22, 2013

THÔI, EM ĐI NGHEN ! VIỆT DZŨNG !




thương nhớ em, Nguyễn Ngọc Hùng Dũng

 ai mà chẳng có lần đi
em thì trẻ quá chưa chi đi rồi !
mới vừa rổn rảng đó thôi
Bên Đời Hiu Quạnh(**) gọi hoài không nghe
thiệt Tình Như Cây Cà Rem
Dòng Cuồng Lưu vội cuốn em bạt ngàn
người về Thung Lũng Chim Bay
còn đâu tiếng Hát Cho Người Dân Oan
Tình Ca Nguyễn Thị Sài Gòn
Đứa Con Của Mẹ  không còn, Mẹ ơi !
gió đưa cây Cải về Trời
rau Răm ở lại xót Lời Kinh Đêm
Dấu Chân Của Biển chưa quên
một thời thương hải tang điền nhiễu nhương
Một Chút Qùa Cho Quê Hương
Ngày Con Về lại giữa đường lại xa
Những Tình Không Là Trăm Năm
đời chưa tới tuổi yên nằm, vội đi
em làm chi cuộc chia ly
để anh không kịp nói gì cùng em
mới đây thôi buổi anh lên
gặp nhau rồi lại ngồi bên chụp hình
thằng em thiệt quá là tình
nụ cười hắn khiến cho mình nhớ thêm
Dzũng ơi em có thể quên
nhưng anh thì cứ nhớ em nhớ hoài
bây giờ em đã đi rồi
đi chi mà vội rứa Trời !. Trời ơi !...

anh giờ nước mắt cạn rồi
thương em anh gởi nhói lời trong Thơ…

San Diego, chiều thứ Sáu
20/12/2013

 (**) những chữ nghiêng đỏ là tên nhạc phẩm của em trai, Việt Dzũng

tháng 12 20, 2013

TRANG THÂN HỮU


 


                            VÔ CÙNG THƯƠNG TIẾC!

Nhạc Sĩ Việt Dzũng vừa mới đột ngột từ trần sau một cơn trụy tim vào lúc10 giờ 00 sáng ngày 20 tháng 12 năm 2013 (nhằm ngày 18 tháng 11 năm Qúy Tỵ) tại Valley Rigiono Hopilal quận Cam.

Hưởng Dương 55 tuổi

Việt Dzũng tên thật Nguyễn Ngọc Hùng Dũng, sinh năm 1958 tại Sài Gòn.
Thân phụ của ông là bác sĩ Nguyễn Ngọc Bảy, và mẹ là cựu giáo sư trung học Gia Long. Ông theo gia đình di tản từ năm 1975, định cư tại các tiểu bang Nebraska, Texas và cuối cùng là California.
Việt Dzũng là tác giả của nhiều ca khúc được đồng bào hải ngoại yêu mến, như “Chút Quà Cho Quê Hương,” “Lời Kinh Ðêm,” “Mời Em Về”…
Việt Dzũng là một người đa tài và có lòng với cộng đồng tị nạn hải ngoại. Ông là một trong những MC chính của tất cả các chương trình của Trung Tâm Asia.
Ông cũng là một nhà báo, là xướng ngôn viên của các đài phát thanh tại nam California, như Little Saigon Radio (1992-1996), Bolsa Radio từ 1996 đến nay.
Trong các sinh hoạt cộng đồng, ông hoạt động tích cực, đấu tranh cho các vấn đề tự do, nhân quyền cho Việt Nam.


lần cuối gặp Dzũng ở Santa Ana

 
 
 
 
 
 
 
 



tháng 12 18, 2013

BÂNG KHUÂNG THÁNG CHẠP MƯỜI HAI


 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

tháng chạp-mười-hai ngồi ngó mông lung
sắp tới hai-mươi-năm ly hôn thời cơm độn
thời sắn-ngô-khoai thi thoảng thôi được trộn
chút tóp mỡ cho trơn cho tuột miếng đổi đời

cám ơn bà xã cô giáo một ngày trời
đứng xếp hàng đứng láo liêng đứng đông nghịt
tem phiếu cầm tay lòng mơ cầm miếng thịt
cuối (bần) cùng đời trên tay chỉ là tóp mỡ

cô-giáo-lưu-dung ơi cô quá ngây thơ
miếng thịt nào cho chồng cô đi “cải tạo”
cô thì lưu dung thằng chồng cô thì ngụy tặc
tóp mỡ thôi nghen là ân huệ lắm rồi

những cảnh đời cho một cuộc đổi dời
nước mắt chan nhau một thời xa ngái
cô giáo ngày nào quên đi đừng thèm ngoái lại
cứ để mình ta đau buốt suốt một đời

lúc dắt cô và các con qua đất mới
đất lạ mùi quê nhưng đất rất mặn mà
các con lớn lên trên vùng quê xa lạ
không biết có một thời miếng ăn miếng nhục

ta giờ chẳng hề chi bến trong bến đục
cứ thù lu ngồi một chỗ ngoái nhìn
cô giáo có yêu thì thương lại chuyện chúng mình
con có thương thì về cho Ba ôm hồi nhỏ

hai-mươi-năm trơn nuốt thời tóp mỡ
chạnh nhớ chi mà con mắt cứ quạnh hiu
tháng-mười-hai nay ngoái lại đời chút xíu
cũng đủ nhói đau tem phiếu thuở cơ hàn…

18/12/2013

 

tháng 12 16, 2013

MIẾNG CẮN GIÒN TAN



 

 
 
 
 
 
 
 
 
 
lâu lắm rồi lạc mất cả đường về
hồi tôi cắn miếng ổi giòn chua ngọt
em ý tứ ghé miếng dầm muối ớt
sợ ham ăn làm sứt mẻ tình yêu

thôi em ơi yêu ít với yêu nhiều
tới nổi gì phải giữ gìn miếng cắn
cắn miếng ổi thèm ngọt-chua-cay-mặn
thì cứ giòn tan ý tứ làm chi

những trái ổi xưa ở lì không đi
còn tụi mình thì đi hoài không ở
kỷ niệm tình yêu một thời Xóm nhỏ
gởi lại cho thơm những mùa ổi xa người....

16/12/2013