tôi với em cùng một xóm nhà quê
cùng
chịu đời nhau đói nghèo cơ khổ
lớn
phổng phao lên nhờ nồi Su Su luộc
ghém
nồi Khoai trộn Sắn mót trên nương
đêm
nhà đèn dầu ra đường thắp đuốc
mổi
tháng đợi Trăng soi dáng sân Đình
lâu
lắm rồi nhớ sực chuyện chúng mình
bắt
ngọn từ những mùa Trăng xưa cũ
hồi
em rải ô quan tôi rượt-bắt-cứu-tù
những
trò chơi tưởng như hồi thơ trẻ
em
có ngờ đâu ai đời tôi thè thẹ
ngó
bàn tay tháp bút rồi ngẩn ngơ
từ
đó tôi mơ sẽ biết làm Thơ
để
tả bàn tay rải ô quan thon thả
nhân
tiện tả(hai)chân cảnh tình rất lạ
cứ
quíu nhau không chạy kịp cứu tù
giờ
nghĩ lại chê mình khờ nhừ tử
là
móm mém hơi tình rồi đó chú em
mới
bây tuổi đã rập rình tới bến
hèn
chi tình cứ dong duổi dòng Thơ..
viết dưới hiên trăng 30/04/2017.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét