hiên
trăng ngồi ngó mây về núi
ngó
tháng ba chờ gặp tháng tư
nỗi
đau níu nỗi buồn dan díu
khiến
kẻ tha hương nhuốm sật sừ
bốn-mươi-hai
năm dài da diết
cứ
tới tháng tư trở nhói đau
trái
tim nhói buốt thời khánh
nỗi
lòng đau thắt thuở bể dâu
buổi
tôi về tìm em xóm cũ
ôm
em đau nhói cạ xương đau
ngó
trật thấy nhau lòng tê rũ
em
cũng xương da khô héo xàu
may
còn gặp lại mừng chi xiết
đâu
màng hai đứa xương da khô
sát
da nén dịu đau ly biệt
cạ
xương cho thỏa nhói đợi chờ
từ
đó hai mình vượt nương dâu
cay-đắng-ngọt-bùi
em gánh gượng
cô
giáo lưu dung từng phên giậu
vực
tôi qua từng chặng đoạn trường
tôi
vẫn nhớ mà quên chi thấu
bát
cơm xiếu mẫu ngày qua ngày
tình
yêu em vẫn hoài cất giấu
lần
lựa chia hồi đó tận nay
mấy
mươi năm bương chải dòng trôi
quê
xa giờ lạc tận quê nhà
cứ
ngỡ quên rồi sao vẫn nhớ
vòng
ôm đau thắt quặn xương da
tháng
Tư buồn thiệt buồn hắt nhớ
ghé
lời thơ đặng sớt buồn vơi
ghém
thêm chút cảnh tình ngày đó
hồi
xương da cạ nhói tình ơi !.....
viết dưới hiên trăng 01/04/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét