buổi
về vác rựa vô rừng cây
lửng
gô cơm độn nhúm muối mè
ngồi
dựa dốc Trời nhìn mây chạy
buồn
lòng nhìn đỡ khói thuốc rê
buổi
về tơi tả như nùi dẽ
đời
khâu sao đặng liền mối đau
dạo
nát bao mùa quanh rào kẽm
vẫn
tin em rành mối vá khâu
buổi
về mừng ngó nhau chết sửng
bên
hiên nhà cũ làng xóm xưa
em
vẫn chờ tôi dìu dáng đứng
giữa
đời phên giậu nhủn nắng mưa
buổi
về chia nhau nồi khoai sắn
vui
buồn chung chịu thời đói no
em
ngày hai buổi lên bục giảng
níu
từng tem phiếu đặng sống còn
buổi
về tôi nỗi lòng vậy đó
không
nói thì không thấu cảnh đời
bốn-mươi-hai
năm đòi gọi nhớ
mới
viết bài thơ tình vậy thôi....
viết dươi hiên
trăng 04/04/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét