trời thầm lặng chuyển mùa
rủ về theo rét lạnhcon chim Sâu hiu quạnh
ngơ ngác mùa Thu qua
cây trơ cành xót lá
mùa Đông rồi mùa Đôngbuổi chiều về gió long
theo riết tới hiên nhà
nhà cũ giờ vắng quá
nhìn quanh chỉ hai mìnhnếu nửa ấy mần thinh
một nửa này cũng tịnh
chỉ cây lá rung rinh
ấm tình nhau hiên lạnhtrong nhà thì hiu quạnh
níu tình mình có nhau
có nhau từ đã lâu
lâu thiệt là lâu lắmtừ tay nhau khẽ nắm
rồi nắm chặt không rời
bỗng dưng trời gió nổi
bỗng dưng mình lạnh secái liếc tình rất nhẹ
anh ngẫu hứng Thơ tình
em ơi chuyện chúng mình
nhắc mỏn đời chưa ngạđã lạc đường trăm ngả
còn nhớ bước tình đầu
khi em chờ rất lâu
mà anh chưa đến hẹnkhi em xua bẻn lẻn
chìu anh nụ hôn đầu
chuyện xưa mà xưa đâu
có thêm mùa Đông lạnhcũng tại trời hiu quạnh
nhắc ấm chuyện hai mình
Đời chia lại chuyện tình
có mùa Đông ghé tớianh cũng thèm ghé với
níu em hùa theo anh…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét