cái nợ cũ trả lần đi cô bác
quán tôi nghèo bán chác có gì đâu
hàng lấy lượt đi lượt lại gối đầu
vốn liếng chỉ mấy đồng bạc lẻ
nhìn ngoài tưởng như là bề thế
mà bên trong thiệt chẳng đáng là bao
bánh kẹo treo đầy dưới thấp trên cao
lời lổ tính từng đồng từng cắc
con số nợ nần nhiều khi nhỏ nhặt
nếu gộp nhiều lần nợ nhỏ hóa to
vốn liếng là bao nên cũng phải lo
sợ mai mốt chắc là dẹp quán
cái nợ nhỏ trả lần thôi cô bác
để tôi còn thanh thỏa với bạn hàng
kẹo bánh lấy tràn tôi nợ tràn lan
sợ đến lúc bạn hàng ngưng bỏ mối
mở mắt ra đã ngồi cho tới tối
đếm hầu bao thu nhập chẳng ra gì
có nghiều khi ngồi buồn ngẩm nghĩ
cô bác thương mới tới quán mình
cũng có lúc nợ nần ghi chút đỉnh
mà mổi lần ghi cứ nhỉnh thêm lên
không lẽ nào gặp mặt kêu tên
đòi nợ cũ mới cho ghi nợ mới
cô bác ơi nghĩ mà thương tôi với
quán tôi nghèo bán chác thấm vào đâu
mổi lần qua xin cứ ghé vào mua
trả nợ cũ mạnh tay ghi nợ mới
tôi đâu dám nặng lời lấn tới
chỉ mong sao cô bác nghĩ giùm
cô bác ăn ngọt miệng đã đành
để cay đắng phần tôi tội nghiệp
cái nợ cũ trả lần đi, cô bác....
nhân xem sổ nợ quán
25.04.1889
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét