tháng 12 17, 2014

Nhật Thi

người đời khi khóc khi cười
Ba thì thơ thẩn cho đời thêm vui
thơ Ba riêng một nụ cười
vui quên thế sự, thảnh thơi góc đời
phòng Văn - sang Hạ
04.1990

ông Trăng ơi sáng quá
con vui đùa trong sân
Ba đang ngồi bâng khuâng
nhớ Nàng Thơ quá đỗi

coi chừng Mẹ mày dỗi
ớt nào ớt chẳng cay !
phòng Văn - đêm Trăng
03.1990

Ba vẫn cười vui chứ, các con
cười vui thế sự đắng cay đời
bốn mùa mưa nắng quên ngày tháng
tóc đã bạc màu hồn đã chai !!
phòng Văn - lai rai rượu
04.1990

ngọt ngào miếng me
chanh chua miếng xoài
ai đứng ở ngoài
xin mời vô trong
bán cho cô xong
lại quay ra chú
bánh đưa ra đủ
tiền trả vừa y
chẳng có điều chi
phân bua hơn thiệt
nợ nần chì chiết
khó chịu với nhau
cứ bán tới đâu 
trả tiền tới đó
tui không thấy khó
cô chú không phiền
cuộc sống có tiền
kể ra cũng...sướng...
03.1990

"cho tui một trăm
tui mua lon gạo"
các con thấy không ?
những người khốn khổ !
cùng nơi khắp chỗ
để kiếm miếng ăn
tứ cố vô lân
không nơi nương dựa
tháng ngày lần lựa
cuộc sống cơ hàn
đói no đau khổ
nay con còn nhỏ
ngày mai lớn khôn
con sẽ biết hơn
những điều oan trái
không nên ngần ngại
cứ giúp người ta
phải thật chan hòa
trong khi bố thí
"bánh Ít trao đi
bánh Qui trao lại"
không ai khó mãi
chẳng ai giàu hoài
quy luật ở đời
rõ ràng là vậy...
31.03.1990
hạnh bồ đề

Không có nhận xét nào: