khi về dựng lều tranh vách láphá đất khai nương đời sống riêng
trồng một vườn hoa hương ngầy ngật
mổi mùa ra ngắm nhớ triền miên
ta về đây xa lánh con người
cha con thanh thản lúc vào ra
đói cơm rau qua ngày tháng mỏn
khát nhấp trà tươi lấy giọng trong
con sẽ lớn khôn và thánh thiện
không hận thù không dục vọng riêng
không biết se sua theo thời cuộc
không màng danh lợi không bon chen
con lớn lên với đời đạm bạc
yêu đất yêu người yêu quê hương
trong đó bao la muôn ý lạ
chỉ có tình thương không hận thù
có câu hò vẳng niềm thương tưởng
một thuở vời xa non nước ta
trăng sao kết nụ ngàn nhung nhớ
một áng thơ say cuộc sống trầm
chiều ra suối nước nghe xao xác
nhìn nắng vui đùa đàn cá con
thơ ngây như những tình ươm kết
từ thuở con chưa biết được gì
bếp lửa khơi đầu bao chuyện kể
một dòng lịch sử đã qua đi
ngày xưa có một thời lặng lẽ
dương gian vui sống rất yên vì
Mẹ sẽ dạy con lời hát dỗ
những dòng mật ngọt tình quê hương
bình dị nhưng bừng cơn xúc cảm
để biết yêu thương hết mọi người
Cha sẽ dạy con từng bài học
để con mường tượng được hồi xưa
những dòng lịch sử là châu ngọc
lưu luyến nhưng đầy thi vị riêng
con sẽ mù tăm về súng đạn
những thứ phi nhân lắm phũ phàng
con chỉ biết thương từng nắm đất
dù đất bây giờ ủ thịt xương
dù đất bây giờ nhiều vô kể
những nỗi oan khiên chẳng giải bày
Cha sẽ vô tình như chẳng biết
(ích gì và có được gì đâu )
con sống như tình bông lúa đượm
trên những lao đao của một thời
Cha hẹn cố quên ngày tháng cũ
để nhớ ngày mai nhớ đến con...
04/1973
(Nhật Ký Cho Con Đầu Lòng )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét