Lành ơi !
Giờ Lành đi xa lắm rồi, xa thiệt xa những
ngày họp mặt cùng nhau nói cười rộn rã ôn nhớ lại những tháng năm xưa của một
thời chung lớp chung trường.
Mới gần đây thôi, tháng 07/2013, tụi mình họp
mặt tại nhà Trần văn Chính&Vân Anh nhân dịp Lữ thị Hương từ Pháp ghé về thăm bạn cũ Trường xưa…
Cứ tưởng như là mới hôm qua mà thiệt là xa
quá là xa khi nhận được tin Lành đã bất ngờ bỏ cuộc giữa chặng đường đời để tụi
mình ở lại sẽ không còn không thấy không tìm được Lành nữa đâu trong những lúc
bạn cùng chung lớp cũ chung trường xưa họp mặt mừng vui rộn rã nói cười.
Thôi, Lành cứ thanh thản ra đi nghen. Tụi này
ở lại để rồi có dịp nào đó tình cờ nào đó, được cùng nhau họp mặt, làm sao
không nhớ tới cô bạn học vui tính nè, bộc trực nè, có tình nghĩa sâu đậm với
bạn nè…
Nhiều “nè” quá phải không Lành !. Nhưng nếu
không là bạn thì làm sao biết nhiều “nè” tới vậy !
Giờ mình gởi cho Lành mấy dòng thơ văn trung-học-ban-mê-thuột
của mấy tay, Lành còn nhớ mà, hồi tụi mình còn mực-tím-lưu-bút-học-trò. Bây giờ
tụi hắn, trong số đó có tui, già cui mà cũng còn viết thơ văn cho bạn bè cùng
đọc.
Mấy bài viết này dành cho cô bạn học cùng lớp
cùng trường.
Lành nhớ đọc nghen…..
CHỊ ƠI !
Chị ơi
Sáng sớm thoáng qua meo thấy tin không lànhChưa biết tin không lành nào
Lòng nao nao
Đợi cho Anh bạn cùng phòng đọc meo
Hung tin, tin dữ chứ sao lại là tin không lành
Chị ơi
Vừa nói chuyện với Chị mấy hôm trướcNghe giọng Chị mạnh và vẫn như ngày nào
Lòng em mừng thầm.
Mong Chị gặp đúng thuốc trị bịnh
Anh bạn cùng phòng nói ra giêng đi thăm Chị
Bây giờ cũng ra Giêng Anh ấy đi thăm Chị đấy
Nhưng Anh ấy sẽ không có dịp đùa giỡn với Chị nữa
Không có dịp nghe Chị Võ Thị Lành, Võ Bà Bà
với giọng nói mạnh dạn, nhiều quyền uy và yêu thương
Anh ấy đi để tiễn đưa Chị lần cuối,
Chị ơi
Nghe tin Chị đi đêm hôm trướcEm bần thần,
Đầu óc quay vòng
Chị ra đi rồi sao
Em khóc vì giờ nghĩ lại
Cuộc điện thoại hôm trước Giáng Sinh
Chắc lúc đó Chị cũng mệt lắm
Vậy mà Chị cố gắng hết sức mình để trò chuyện với em
Như không có chuyện gì xảy ra
Chị ơi
Hai Chị em mình cách xa nhau một nữa vòng đất nướcEm mừng vì đã có dịp biết và thân tình với Chị
Em buồn vì không còn dịp chuyện trò với Chị nữa
Em không còn có dịp để nghe
Nghe Chị khuyên Em những lời khuyên rất ư là khôn khéo
Em mong - Em có thể cư xử lúc nào cũng tốtđẹp được như Chị vậy
Chị ơi, Chị đi đâu mà vội mà vàng thế
Chị bỏ gia đình thương yêu,Chị bỏ Anh, người Chị lo lắng chăm sóc nhiều năm nay
Chị bỏ hai người con hiếu thảo, những đứa cháu nội ngoan hiền
Chị bỏ đám bạn cùng trường cùng xóm
Chị bỏ bạn bè thân thương
Chị đã bỏ tất cả.
Thôi Chị đi thanh thản về nơi an bình đó nha .
Em
12/29/14Vân Anh Lê
AI ĐƯA LÀNH VỀ
tiễn Võ Thị Lành
Khi anh bước lên thềm nhà bạn
Em đón anh bằng nụ cười hiền
Cánh muồng vàng trên núi rừng năm cũ
Không đẹp như nụ cười hiền em
Tháng Tư anh đi tìm bạn học
Dưới mái trường xưa gặp lại mình
Lòng vui như hát lòng xao xuyến
Gặp Lành trong lưu bút ngày xanh
Tháng Tư sóng sánh trong lượng tửu
Thoảng một mùi hương phía tóc tơ
Ôm đàn nghiêng xuống theo nhịp phách
Anh gặp em ngồi giữa tứ thơ
Tháng Tư trả anh về quê xứ
Quê của tuyết lầm xứ lá bay
Nhiều đêm nghe tiếng chim lẻ bạn
Lòng bổng chùng theo tháng với ngày
Anh ở quê người xa xôi quá
Kêu trời đâu chắc đã ai nghe
Làm sao biết được ngoài kia phố
Ai khóc thương ai đưa Lành về
Ai đưa Lành về bên kia đất
Tháng đã Chạp rồi ở đáy năm
Tháng Chạp nghe bạn về thiên cổ
Lòng ai mà chẳng có thâm trầm
Thôi thi đi suốt con đường đất
Còn tiếc gì đâu giữa kẽ tay
Khát sống nằm sâu trong túi mật
Rồi cũng tàn theo hạt bụi bay.
Oronto
29/12/2014
Phan Ni Tấn
LỜI CHÚC LÀNH ĐẦU
NĂM
.
. . . .
Lành ơi…, Lành có biết không?
Hôm nay người ta đã gỡ xuống tờ lịch cuối cùng của năm cũ và treo lên tấm lịch
mới của một ngày đầu năm. Năm mới đến rồi đấy, Lành ơi! Giá mà Lành bước chậm
lại một chút thôi thì đã cùng bạn bè đếm… năm-bốn-ba-hai-một và cùng nhau… bước
sang năm mới. Bọn mình sẽ ôm chầm lấy nhau và nói lớn “Happy New Year!”. Vui
biết mấy!...
Ôi,
như vậy là năm mới không có Lành rồi. Nhưng cũng không hề chi. Lành có biết vì
sao không? Nói nghe nè: thường thì ngày đầu năm là ngày người ta nghĩ đến những
người gần gũi nhất, thương yêu nhất và muốn làm điều gì đẹp lòng người ấy, có
phải như thế không? Và, những bạn bè của Lành hôm nay, đã không ai hẹn ai, đã
từ khắp nơi khắp chốn đồng lòng chọn cách đón mừng năm mới là tìm đến với Lành
trong ngày đầu năm, như muốn nói với Lành rằng “Lành chưa bao giờ rời xa bạn bè
cả”. Trước sao sau vậy, bọn mình vẫn cứ hăm hở tìm dịp nào để đến được với
nhau, bất cứ lúc nào bất cứ ở đâu. Có phải như thế không? Có phải Lành vẫn muốn
như thế không? Như vậy thì năm mới, năm cũ gì cũng đâu có khác nhau bao nhiêu
khi mà tình cảm bạn bè của bọn mình lúc nào cũng vẫn cứ mới, vẫn không cũ đi
chút nào, phải không Lành?
Dù
sao thì bọn mình vẫn cứ gửi cho nhau những lời Chúc Lành đầu năm chứ?
“Hãy vui lên, vui lên Lành nhé! Tụi này cầu chúc và tin rằng Lành sẽ tìm được
nguồn vui ở nơi chốn nào đó, nơi mà người ta vẫn gọi là miền ‘vĩnh phúc’, ‘vĩnh
hằng’ gì gì đó không biết nữa. Chỉ biết chắc một điều là tình bạn của bọn mình
thì ‘vĩnh cửu’.”
Chúng
ta sẽ còn gặp nhau, sẽ còn chuyện trò nữa mà, phải không?
1/1/2015
KHÔNG TIỄN
Lúc người tới ta chẳng đón đợi
Khi người đi ta chẳng tiễn đưa
Thôi một kiếp đời
Trăm vạn phiến sầu đeo đẳng
Tới.... đi... về độc hành...
Ta không đưa, đón
Sóng động lòng dầy mưa dông...
Không tiễn...
Chúc vui...
Buồn...!
Chinh Nguyên
San José, CA
San José, CA
tưởng nhớ Võ thị Lành
người bạn học cùng lớp Trường xưa
vậy là đi thiệt rồi phải không Lành
trời cuối năm buồn lạnh lắm Houston
cô bạn học của tôi ơi cô nỡ lòng nào
bỏ lại bạn bè cùng lớp học ngày xưa…
ngày xưa tụi mình bụi nắng bùn mưa
con đường Hùng Vương tới Trường lớp cũ
mùa hoa Phượng tàn, mùa bông Sứ rũ
dẫu mùa nào cũng một thời có nhau
ngõ phố ngày nào dặm đường cách trở
Ban mê Thuột thiệt là Buồn muôn Thuở
Lành đi rồi Buồn muôn Thuở, buồn hơn
nhận được tin thiệt quá sức là buồn
Lành ơi.! Bạn cùng lớp của tôi ơi
dẫu nén lòng không cách chi nén nổi
đang khóc đây nè !. Lành đừng ngó nghen !
nước mắt chan hòa trên những lối quen
Y Jút, Quang Trung, M’ Trang Long, Ngã Sáu…
Lành đã từng qua một thời yêu dấu !
tôi cũng từng qua hồi Phượng đỏ Hạ hồng
giờ thì Lành có đọc thơ tôi không ?
nhớ có lần Lành khen tôi làm thơ mà !
giờ Lành bỏ bạn bè đi xa quá
tôi làm bài thơ này Lành nhớ đọc nghen !...
San Diego, 28/12/2014
Trần Huy Sao
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét