khi con Én đã gọi bầy
em son phấn cũng gọi ngày vào Xuân
bỏ mùa Đông lại bâng khuâng
ôm chầm hương Tết cho gần nhau thêm
đường chiều trải nắng em về
gót hài thêu rớt bên thềm rêu phong
kể từ buổi lạc theo dòng
bể dâu, em, cứ một lòng theo tôi
áo cơm vướng bận bên đời
em ngày xưa vẫn mặn lời yêu thương
như gừng cay đã tới đường
dẽo thơm hương Tết dặm trường nổi trôi
tới đây, cuối đất cùng trời
gừng cay muối mặn giữ lời ngày xưa…
11/06
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét