tháng 2 02, 2008

TÌNH XUÂN THƠM DẼO NẾP QUÊ HƯƠNG



mai anh hẹn qua nhà em gói bánh
mượn ngày Xuân để nhìn ngắm Nàng Xuân
Cha cứ hỏi thăm dò lời quanh quẩn
anh trình thưa, qua gói bánh, vậy thôi !

ý lòng anh thương cả chỗ em ngồi
lá chuối xanh bọc trắng ngần hạt nếp
tình yêu anh thủy chung là như thế
một chỗ ngồi thầm nhìn, liếc, gởi trao…

em thẹn thùng quấn vòng từng sợi lạt
đường quanh co không ngay lối thẳng hàng
đòn bánh Tết vô tình không chắc, nạc
bởi tình em, sợi buộc riết, tình anh !

Cha nhìn, ngắm rồi chê từng đòn bánh
vo không đều không chắc, buộc không sâu
chỉ có Mẹ, thoáng nụ cười, che dấu
hiểu lòng em, Mẹ có nói gì đâu !

mượn ngày Xuân gói bánh để gần nhau
thương cái rét chiều Xóm nghèo cuối Chạp
thương đôi tay riết đều từng sợi lạt
và chỗ em ngồi, anh cũng thương luôn !

giữ đời nhau thơm dẽo nếp quê hương
bên bếp lửa đượm hương tình, chiều ấy
mỗi độ Xuân về cho anh tìm thấy
dáng quê nhà bình dị quá, ngày xưa !...

dẫu bây giờ đời gội nắng dầm mưa
đôi bàn tay đã nhăn nhầu nếp khổ
sợi lạt tháng ngày rã rời trăm nỗi
anh vẫn còn thương một chỗ em ngồi….

Mai nở Hiên Trăng, Mira Mesa

Không có nhận xét nào: