tháng 2 03, 2008
MÙA XUÂN NHỚ VỀ
Nhủ lòng đừng nhớ đừng quên
Mà quên một nửa nhớ thêm một phần
mùa Xuân mình lại lạc phố đông
thành phố mù sương một thời son trẻ
Nắng, một thời, cũng tơ mềm dịu nhẹ
và Mây, một thời, nõn dấu hài thêu
con Én lượn theo đường bay yểu điệu
gọi mùa Xuân về cho tôi và em
cho buổi hẹn hò qua những lối quen
giữa phố đông vui người qua kẻ lại
Em son phấn mượt mà thời con gái
để lòng tôi ngơ ngẩn mấy ngày Xuân
miếng mứt gừng cay gợi nỗi bâng khuâng
hương tóc rối lạc gió chiều Ðàlạt
đường Xóm nhỏ quyện trầm hương thơm ngát
tiếng chuông khua trống rộn buổi Hội Ðình
mình tìm nhau đầu con dốc Hòa Bình
níu giữ đời nhau từ mùa Xuân đó...
Em Ðàlạt mắt hiền ngoan dáng nhỏ
gót hài thêu qua mấy nẻo xuân tình
tà áo xanh chia sợi nắng lung linh
Ðàlạt, nơi tôi có nhiều nỗi nhớ
nơi kỷ niệm hằn sâu từng dốc phố
giữ tình tôi nồng ấm những mùa Xuân
nay lạc phố đông xa trời cố quận
tháng Giêng Hai ôm cái rét quê người
những mùa Xuân còn giữ lại bên đời
không đủ ấm nỗi lòng người ly xứ
con Én lạc đường bay về chốn cũ
mình lạc đường mất dấu biết tìm đâu !
cách núi ngăn sông quá nửa địa cầu
đời vay mượn cho qua ngày đoạn tháng
tháng Giêng Hai giờ quê nhà cuối Chạp
đã màu mây hồng phấn nụ Mai, Ðào
đã rộn lòng chờ đón Tết nôn nao
chẳng phải như đây trời xa đất lạ
có gì đâu mà đợi đón mùa Xuân !
cũng chỉ mỗi ngày đuổi rượt thời gian
tận tuyệt một đời vẫn còn rượt đuổi
mai xuống phố đông người xuôi kẻ ngược
dành cho nhau hào phóng chút thời gian
dẫu ở bên này đã mỏn Giêng Hai
nhưng em ạ, quê nhà đang đón Tết...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét