tháng 2 02, 2008
MƯỜI HAI THÁNG THĂNG TRẦM
GIÊNG
qua Giêng phố vẫn đông người phấn son níu giữ nụ cười hương xuân én bay nô nức xa gần giữ ngày xuân kẻo vội vàng qua mau
HAI
từ hai ta giạt phong trần trời quê hương cũng lạc trầm bể dâu bàn tay vẫn níu bàn tay dắt nhau đi giữa dặm dài phù vân
BA
trải lòng cố quận mù tăm nhớ vườn cải Mẹ gian truân lặng thầm tháng Ba hoa trổ nụ vàng thương con bướm lượn bên hàng giậu thưa
TƯ
để từ khăn gói gió đưa dòng đời gội nắng dầm mưa xứ người kể chi hết chuyện đổi dời tang thương ngẫu lục bời bời thêm ra !
NĂM
đường trần dẫu mấy phong ba buồn vui chia với người xa kẻ gần đã từng núi cách sông ngăn lòng quê còn lại chút ngần ấy thôi !
SÁU
xót xa giọt ngắn lưng trời giọt dài rớt đọng bên đời phố xưa trời mưa tháng Sáu trời mưa đẫm câu Thơ lạc giữa mùa nhớ thương
BẢY
đất trời thơm lựng trầm hương người đi kẻ ở dặm trường biệt ly biệt ly dài nối biệt ly mưa mùa Ngâu cũng sầu bi nỗi buồn
TÁM
vầng Trăng xưa cũng lạc nguồn dãy nhà cao khuất nẻo đường Trăng soi bao mùa Thu giữa xứ ngườichỉ nghe tiếng lá Phong rơi lạc loài
CHÍN
nắng mưa để lại bên trời chỉ đem theo một nửa đời quá giang từ khi xẻ nghé tan đàn đông-tây-nam-bắc ngỡ ngàng lạc nhau !
MƯỜI
cứ chi ngày ngắn đêm dài chỉ lo tháng tận năm tàn đó thôi quẩn quanh đã mỏn năm rồi thời gian đâu có mĩm cười với ai !
MƯỜI MỘT
ngụp chìm theo cuộc bể dâu từ khi khăn gói gió đưa xứ người tới nơi cuối đất cùng trời tiêu pha dè xẻn nửa đời phù vân
CHẠP
bây giờ tháng Chạp – Mười Hai quê nhà đang níu mùa Xuân tới gần đất trời hòa quyện hương trầm lòng quê cũng đã rộn ràng hương xưa….
Lập Đông 2003
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét