tháng 2 01, 2008

MÙA CHẠP




Mùa Chạp giữ thơm hương vị Tết
Lá xanh ôm riết hạt nếp ngần
Cội Mai đã trở mùa hương phấn
Miếng gừng lịm ngất đường mía lau
Em về tha thướt dáng bông Cau
Sao nỡ hồn tôi em cất giấu
Mai nữa qua Xuân lòng ngơ ngẫn
Biết tình em có trả về tôi
Hay chỉ còn tôi con Én lượn
Mỗi mình không giữ được mùa Xuân !

Chỉ có lòng vương nỗi bâng khuâng
Hòa quyện nắng hanh vàng Mùa Chạp
Cơn gió se khô buồn ngơ ngác
Trượt sầu qua những bụi Quỳ Hương
Em có còn chia lại nhớ thương
Trên những con đường về xóm nhỏ
Có đứng bên thềm hoang dấu cỏ
Nói vọng lời yêu như thuở nào
Thuở tình yêu còn dáng xanh xao
Chưa thấu tỏ lòng gương ý lược
Chưa hảo ý tô hồng chuốc lục
Chỉ mắt nhìn giữ ấm tình nhau
Buổi em về trắng muốt bông Cau
Ðôi tà níu hồn tôi ngơ ngẩn
Từ dạo đó lòng tôi vướng bận
Gỡ không ra tà áo tiểu thư
Thôi cứ tình tôi em cất giữ
Bỏ thêm kỷ niệm để hương nồng
Hai ta có đất trời lồng lộng
Và cả một đời chia sớt nhau
Dẫu tình yêu lạc xuống bể dâu
Vẫn nhớ những ngày thương-để-bụng
Nhớ nụ-hôn-nhau dù rất vụng
Mà rộn ràng hơn pháo giao thừa !

Mùa Chạp trải dòng Thơ tình tự
Xin lòng em chớ vội ra Giêng
Hãy cứ nhìn tôi con Én liệng
Gọi mùa Xuân kỷ niệm xưa về...

Không có nhận xét nào: