Hai tay nâng dĩa muối gừng
Gừng cay muối mặn xin đừng phụ nhau
(ca dao)
khi ta về. ốm nhom. cây sậy
em liểu khô. gầy. gió thổi bay
dòng đời đã vậy thành như vậy
cũng may còn được gặp lại nhau
còn nắm bàn tay em xương xẩu
vậy là còn đây còn em đây
dẫu ta. đói. ốm như cây sậy
dẫu em. đói. liểu gầy gió bay
vẫn còn bàn tay để nắm tay
quá đỗi vui mừng khôn kể siết
tình ơi mấy năm dài xa biệt
muối còn vị mặn níu gừng cay
ta về chiều trời mây trắng bay
em đứng bên hiên nhà ngó sửng
liểu gầy.em.mắt lệ rưng rưng
ôm ta.cây sậy.lỡ độ đường
năm tháng nuôi đời nhau gắng
gượng
tình em hàn gắn buổi tang thương
vẫn bên nhau bươn tiếp đoạn trường
liểu gầy.em.cô Tấm thảo thơm
sậy khô.ta.úa mùa hảo hớn
tang bồng hồ thỉ lạc đường tên
nay về nương áo vá bên em
ta thiệt nhói đau thời kiêu bạt
cắn răng nhai ngướu từng hạt sạn
miếng cơm lỡ vận độn sắn.khoai
cúi đầu cố nuốt qua cơn đói
bởi có em.đời.có tình em
dựa nhau ngày tháng cũng dần
quen
bởi.tại. tình yêu .em. cô Tấm
sậy khô.ta.tháng Tư. đau đậm
về Xóm nghèo chia đói.khát.em
viết lời Thơ này.ta.em.nhớ nghẹn
thuở hai mình.cơm.nhai.hạt sạn
một thuở gừng cay thương muối
mặn
tới giờ vẫn mặn muối gừng cay….
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét