gởi
em, cô giáo “lưu dung”…
cô giáo “lưu dung” lo khổ nạn
tính chuyện đói no hết mọi đàng
nên vừa đi dạy vừa mở quán
lỡ mai mất dạy còn chỗ nương
khi “cải tạo” về cô còn thương
ôm ta khóc quá chừng chừng khóc
ta cũng ôm cô mà nén khóc
ngậm ngùi đau thương hải bể dâu
khi về ta còn người yêu dấu
nhiều bạn ta về mất trắng trơn
vợ bỏ tình xưa theo tình mới
con gởi bên nhà Nội, Ngoại nuôi
nỗi đau nào nuốt nghẹn cho trôi
cay đắng không lời nào cho siết
tháng Tư sao quá là oan nghiệt
ta ôm cô giáo mừng nghẹn ngào
từ đó theo nhau đời cơm áo
đói no cô tính chuyện lo toan
cô vẫn ngày xưa vẫn hiền ngoan
nuôi tình ta một thời ngã đạn
đêm đêm cô soạn trang giáo án
sớm mơi dậy sớm bán cà phê
tới giờ lên lớp ta đứng ghé
thế chỗ cô nỗi khó qua ngày
đời tưởng rồi qua như mây bay
ngờ đâu có một ngày đáng nhớ
đói no bỏ lại trời quê khổ
nắm tay cô qua vùng Đất Mới
ở vùng đất không ngờ không đợi
cô đâu còn đứng quán cà phê
ta cũng không tới giờ đứng thế
những trang giáo án rồi cũng xa
ngó lại một thời thương xót quá
chén cơm khoai sắn trộn chia nhau
lâu lắm rồi nghen người yêu dấu
có bài Thơ nhắc chuyện ngày xưa
gởi cô đọc lại chừa một nửa
một nửa dành riêng nhớ tháng Tư….
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét