nẻo về trầm mặc tháng Tư
em nhìn dâu bể mệt nhừ nỗi
lođừng lo bến cũ xa đò
ta sẽ về dắt nỗi lo về cùng
tháng Tư chạy loạn lung tung
chạy đâu cũng chỉ đường cùn khó đeo
để ta vượt ải qua đèo
em đừng gom nỗi lo theo nỗi buồn
tới đây không lẽ cuối đường
cứ liều một đám cứ bương tới cùng
tới đâu thì cũng tới chung
nếu không tới chốn thì cùng hụt hơi
vậy thôi chỉ nói vậy thôi
bể dâu thương hải cứ coi nhẹ hều
ta nhiều năm nhánh rong
phiêu
em nhiều năm rễ rong rêu bám
buồn
cuối cùng ta cũng vượt
đường
về nơi chốn cũ phong sương bợt
màunhìn nhau xóa dấu nỗi đau
vẫn còn em vẫn còn nhau một thời
tưởng là bèo giạt huê trôi
hóa ra vẫn cứ như hồi có nhau
lạc trầm thương hải bể dâu
em xưa vẫn cứ trước sau gìn lòng
ta về thương hải lạ dòng
bể dâu lạc cảnh riêng còn mình em
hiên trăng đọng giọt sương đêm
thềm rêu vạt nắng ấm thêm cảnh đời
buổi ta về chẳng mồ côi
em ôm ta đuổi trôi rồi mồ côi…
tháng Tư.
Thơ. nhắc chuyện đời
mượn tình em ngọt dòng ơi ngược dòng !...
Hiên Trăng 30/04/1924
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét