ta nhờ gô cám lớ mà sống còn
bệnh phù thủng tưởng là không xong
đã bóng gió lời chia ly khi gặp mặt
thôi em về đi nhớ lau nước
mắt
nhớ đừng để con thơ nhìn thấy
nghe tim đau nhói mà phù nề ngắt nghẹn
mắt dõi mờ em qua hàng kẽm gai
ta sắp “đi” rồi để mình em ở lại
giỏ thăm nuôi này lần cuối gặp nhau
đuối sức rồi qua những cơn đau
em lại mừng khen dạo này anh mập
khờ quá em ơi mập mạp gì
đây
đắng lòng đau cố cười vui
mà nénsống cảnh nhục hèn ta lại quá hèn
không nói thật cùng em lời đau xót
thôi cứ để em mừng vui mặn
ngọt
còn đắng cay xin cứ để phần
tađợt tới thăm nuôi người đã đi xa
người ở lại ta hình dung không nổi…
chỉ trân quý giỏ thăm nuôi
lần cuối
đâu có gì chỉ lon gô
cám lớ món quà nhỏ nhưng tình yêu không nhỏ
ta chắt chiu từng muỗng níu tình em
vậy mà mổi ngày cảm thấy êm
êm
hình như cơn đau khởi đầu
lắng dịunước rút dần săn da thịt liu riu
trả dáng ngày nào dẫu nhăn nheo chút xíu
lời bóng gió chia ly chỉ
riêng ta hiểu
lời khen vui ngày nào em cứ
hồn nhiên thương hải bể dâu bao nhiêu là chuyện
nhắc chuyện xưa dù sông cạn đá mòn
ta nhờ gô cám lớ mà sống
còn
hay nuối tình em mà ta còn sống !...
hay nuối tình em mà ta còn sống !...
Hiên Trăng 08/04/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét