nguyên thủy là lon sữa bột hiệu Guigoz
ở tận xứ Hòa Lan mịt mù
sông biển
qua xứ Việt Nam bớt chữ xài
cho tiện
Tây u gì thêm líu lưỡi, cứ
lon gô
khi còn sữa là sữa bột Guizgo
xài hết trơn rồi gọi trỏng là
lon gô
đựng muối đựng bột đựng
đường đựng mỡ
đựng ôi thôi là đủ thứ
hầm-bà-lằng
tới nổi lon gô đeo dính hành trang
khi loa gọi lên Phường mười
ngày “học tập”
nói học mười ngày sao lâu
dữ vậy
ai biết đâu nà cứ hỏi cái
lon gô !
gô ruốc sả gô đường đen gô bắp lớ...
theo suốt chặng đường rào
kẽm bủa giăng
thời chinh chiến ta có bình
bidon làm bạn
buổi sa-cơ-mười-ngày ta có
cái lon gô
nước mắt nhớ thương em dành vô đó
mổi đợt thăm nuôi qua
suối vượt đồi
lon gô có đợt thăm đầy có
đợt thăm vơi
nhưng tình em không gian-dối-mười-ngày
ta nhờ cái lon gô để hãm trà cơm cháy
đựng nước tắm trôi những dề
ghẻ lở
nấu nhừ sắn khoai những ngày đau ốm
cố nuốt cho qua lấy sức
tiếp tháng ngày...
tình yêu em tình lon gô là vậy
cách gì quên suốt bao năm đày ải
giờ em vẫn còn bên ta dặm
đường xa ngái
còn cái lon gô xưa cứu độ
đâu rồi !
ơi cái lon gô thân thiết quá một thời
nay tháng Tư về ta thiệt lòng tưởng nhớ !...
Hiên Trăng, tháng 04/2014
2 nhận xét:
Lão Gia "may mắn" còn mang theo được mấy lon gô, chớ bố con lần đầu tiên đi là tay trắng, không được mang theo thứ chi hết trọi á. Cũng "mười-ngày" mà đi biệt luôn nà.
Chuyện "mười ngày" là cả một chuyện dài, viết hết tháng Tư cũng chưa hết chuyện...
Đăng nhận xét