tháng 2 18, 2010

MÙA ĐỐT GIẤY


Một góc đời là đây, các cháu
Để ôn nhìn thấy lại quê hương
Khói tro bay mười phương tám hướng
Lòng rưng xao động một phương này

Ôn thương nhớ lắm mùa đốt giấy
Chiều ba mươi hương khói giao mùa
Giấy thả dè chừng khơi đốm lửa
Sợ rồi giấy hết để tàn tro

Lửa lúc bùng lên rồi lửa nhỏ
Tranh nhau thả tiếp kẻo lửa tàn
Giành qua giựt lại rồi sinh giận
Phụng phịu đòi thả trước thả sau

Ông Cố giục hoài mau, lửa tắt
Ôn thì chưa tắt hết giận hờn
Giấy vẫn ôm hoài khi lửa lớn
Tới lúc tàn tro giấy vẫn ôm

Để mùa đốt giấy vàng không trọn
Bạc cũng phai màu bạc hết trơn
Sau mấy mươi năm đời khôn lớn
Vẫn nhớ mùa đốt giấy xưa, xa !

Chiều nay bày cỗ rước ông bà
Là mùa đốt giấy giống hồi xưa
Ông Cố giờ đây đâu còn nữa
Chỉ ôn canh đốt giấy bạc vàng

Các cháu bây giờ ngoan, ngoan lắm
Nhường nhau thả đốt giấy, lửa vần
Không giựt không giành không hờn giận
Khiến ôn ốt dột quá, ngày xưa...

Chiều 30 Tết Sửu 2009
cúng rước ông bà về đón Năm Mới Canh Dần 2010

Không có nhận xét nào: