tháng 2 27, 2010

MẸ , CHIỀU MƯA POMONA


con gởi bài Thơ này cho mẹ
ngày con lên Pomona


Pomona, ngày con về thăm Mẹ
Còn ngày Xuân mừng chúc Mẹ đầu năm
Cầu Mẹ khỏe là con mừng vui lắm
Pomona cuối chiều mù cơn mưa !

Mẹ ra đón con nỗi mừng thì chưa
Trời se lạnh đã run tay Mẹ nắm
Con níu lấy mà lòng con buồn lắm
Mẹ bây giờ như sớm nắng chiều mưa !

Mẹ bây giờ con thấy khác ngày xưa
Mưa với nắng Mẹ khô giòn dễ vỡ
Nắm tay Mẹ sao lòng con bở ngỡ
Có nỗi buồn chen lấn hết ngày Xuân !

Lời đầu năm con dành lại bâng khuâng
Nhìn thấy Mẹ mà con rưng nước mắt
Mẹ vô tình vẫn cười vui quay quắt
Mừng con xa về thăm Mẹ ngày Xuân

Mẹ biết không?. Lòng con thấy bâng khuâng
Bởi tay Mẹ đã run run cầm, nắm
Dẫu Mẹ cười Mẹ vui con biết lắm
Nhưng nỗi buồn, con buồn lắm, Mẹ ơi !

Mẹ giờ đây như gợn sóng nổi trôi
Không biết lúc nào lặng thầm dưới sóng
Dưới sóng biển là xa rồi biển rộng
Là cõi mù khơi tăm cá mịt mùng !

Pomona con về lại rưng rưng
Nắm tay Mẹ chiều cũng rưng mưa lạnh
Quày ngó lại Mẹ bên hiên cô quạnh
Lòng con e không tạnh nỗi cơn mưa....

Pomona chiều 27/02/2010

Không có nhận xét nào: