tháng 1 25, 2010

BÀN TAY ĐƯỜNG TÌNH ÁI


nắm lấy bàn tay em đau
Thơ cũng đau theo từng vần điệu...


Cám ân Đời cho tôi có em
Người bạn tình chung chia hoài không hết
Mấy mươi năm đi giữa đời, quờ quạng
Em dìu tôi chỗ cạn, chỗ sâu
Chỗ vá víu em khâu lành lặn
Chỗ đau thương em níu lại, dỗ dành
Tôi thấy tôi, ngon lành
Khi có em bên đời tôi ấm lạnh
Hề hấn gì đâu, vẫn là tôi, ngày đó

Cái ngày nắm bàn tay em, nhỏ...
Bàn tay rải ô quan
Chia tuổi-thơ-tôi giữa sân đình Đa Cát
Bàn tay ôm sách vở
Níu tình tôi ngơ ngẩn buổi đầu đời
Bàn tay trắng màu bụi phấn
Giữ đời tôi theo cô giáo dịu hiền
Bàn tay tảo tần lam lũ
Nuôi chồng con qua thời buổi nhiễu nhương...

Bàn tay đó, giờ đây, đã oải
Nhức nhối đau thương khi trở trời trái gió
Tôi vẫn nắm lấy bàn tay em, nhỏ
Đường gân xanh chằng chịt thấy thương
Nắm chắc sợ em đau
Nắm vừa thì không ưng ý
Nắm nhè nhẹ cho nâng niu trìu mến
Em hiểu lòng tôi
Lặng nhìn
Đôi con mắt có đuôi....

Không có nhận xét nào: