tháng 4 23, 2009
THỀM RÊU
từ buổi ta về nương chốn lạ
thềm hoang rêu cỏ cứ ngày qua
đêm đốt ngọn đèn khuya mờ tỏ
bằng hữu lòng vương nỗi xót xa
chỉ có Thơ về nghiêng dáng mộng
một mình đối bóng buổi tàn Đông
không có ai xớt buồn vui lại
chỉ có Thơ chia ấm nỗi lòng
ta ở đây như buổi chợ chiều
nghiêng đời xuống thấy cảnh đìu hiu
vốn xưa hào sảng thời kiêu bạt
mà nay hình dáng cứ liêu xiêu
thân trai bỏ lạc dòng dâu bể
đường xa mất dấu cả lối về
bằng hữu bốn phương trời phiêu lãng
ngó quanh chìm khuất nẻo sơn khê
chợt hóa lòng ta là rêu cỏ
cỏ xanh rêu phủ buổi buổi xa mờ
lang thang một nửa đời phương lạ
chỉ cuối cùng riêng một dáng Thơ
Thơ chở ngàn câu không níu lại
bằng hữu chiều hôm bặt sớm mai
người đi kẻ ở tìm không thấy
ta kẻ trần thân giữa lạc loài...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét