trời mưa buồn dẫn ra Starbucks
ngồi mình tưởng tượng có cậu Hai
khói thuốc bay cao đời ở lại
dựa khói bay như khói hương bay
hôm qua có đó ngỡ còn đây
ai ngờ đi xa rồi đi mất
ly cà phê một mình hư thật
thiệt như hư huyễn quyện phù vân
ta ngồi quậy xoắn buổi trần thân
ngó trời ngó đất rồi trượt mất
Cậu chớm nửa đời tìm thấy Đất
bỏ ta ngồi ngó Trời một mình
một mình làm bạn một làm thinh
buồn quá trời mưa lâu thấm đất
buồn quá xưa còn nay đã mất
đọng ly Starbucks đắng giọt tình
ngoài mưa quá buồn e làm thinh
trong mưa buồn quá giọt sưa trời
nhớ nhau ướt hết rồi trơ trọi
bao giờ bao đỗi tìm lại nhau
ly cà phê khuấy kịp giọt mưa
sáng nay trời dưng buồn se sắt
ngó quanh bỗng thấy mình buồn thật
một ngồi với một đắng cà phê !...
Starbucks’ Mira Mesa sáng mưa
05/01/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét