ta đứng nơi đâu mà ngó thấy Trời
ta ngồi chỗ nào đặng tìm gần Đất
chiêm nghiệm cuối đời nỗi còn nỗi mất
cứ níu áo già lam tín nữ Ngọc Hòa
em từ dạo nhuốm buồn đau can qua
đảnh lễ quy y thành tâm tu đạo
từ buổi con mình bỏ cảnh đời nhốn nháo
em câu Kinh ta trải lòng câu Thơ
đời sống bây giờ nỗi bất nỗi ngờ
tới nỗi con mình có chờ đâu nỗi hết
vậy mà đã lạc dòng đời oan nghiệt
nhập cõi vô thường sắc tức thị không
em quét lá sân Chùa ta Thơ hòa đời sống
nỗi đau nào cũng ghé cùng nỗi đau
nước mắt chia nhau nỗi buồn chan nhau
khi lá xanh rơi lá vàng còn ở lại....
Hiên Trăng 19/12/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét