gởi tình cờ gặp Phan Anh Dũng
buổi tình cờ gặp nhau Hoài Huế
tô bún Huế dĩa bánh Bèo cũng Huế
lâu lắm là lâu xa nhau tới bến
Quán Bên Đường giờ quán Hoài Huế vậy sao ?.
Phan Anh Dũng vẫn vẻ dáng ngày nào
Trần Huy Sao giờ dáng buồn tư lự
phải vậy không nhà thơ Nguyễn Thế Sử
cháu có nhìn lâu chắc nỏ giống hồi xưa
hồi còn bằng yên dịu nắng sưa mưa
Quán Bên Đường đông vui chi cho ngạ
giờ cuộc sống hùa nhau đi trăm ngả
có exit nào vô lại Quán Bên Đường !
hai đứa mình ôm nhau như hồi hương
còn sống bây giờ gặp lại nhau là quý
tụi mình một đời cứ hoài ngả quỵ
cơ duyên nào liên lụy tới tình nhau
nay viết bài thơ nói tình cờ làm vậy
mình gặp lại nhau giữa quán thương trường
đâu phải thơ văn hồi Quán Bên Đường
chuyện cũ chuyện xưa Dũng còn nhớ không ?
hai đứa làm thơ có một thời biển rộng
chừ riêng bài Thơ nhắc lại bữa riêng tư
cháu có đọc cũng ghé lòng nghe, Sử
đời trăm năm còn lại tình Thơ, Văn...
giã bạn hiền ta ngồi nhai thinh lặng
miếng ngọt-bùi-cay-đắng níu tình nhau....
TRẦN HUY SAO
với Trần Huy Sao,
Nguyễn Thế Sử và buổi trời mưa quán Hoài Huế
Dẫu là
quán trọ, quán bên đường
Dù
Hoài Huế hay …gì thì cũng thế
Cũng
vẫn ta, mình, một trời hào khí
Xa tít
mù …mà thắm thiết biết bao!
Trần
Huy Sao, vẫn mãi là Trần Huy Sao
Như
con chữ muôn đời là con chữ
Chỉ
thay nhau chỗ nằm, phải không Thế Sử?
Chữ nằm,
ngồi, … rồi chữ hóa thành thơ
Hết
còn đường vòng, hết nắng rồi mưa
Trong
tim ta, Quán Bên Đường đâu gì xa lạ
Như
con sông kia dẫu chia về trăm ngả
Rồi
cuối cùng cũng về với…đại dương
Ta ôm
nhau, giòng lục bát tỏa hương
Tình
tri kỷ,vẫn muôn đời trân quý
Mai
mốt lỡ sa cơ, ngả quỵ
Vịn
câu thơ, mình lại … họa thơ nhau
Tình
cờ thôi, nhưng chắc không phải vậy
(Nghiệp văn chương …thường là nghiệp đoạn trường)!
Cứ vờ như say chữ, Quán Bên Đường
Mở vách quán, hóng gió trời lồng lộng
Thơ ta
rồi mênh mang trôi biển rộng
Quăng vần thơ theo dấu của kình ngư
Bằng hữu ta, đâu riêng gì Thế Sử
Trăm
năm vùi huyệt mộ, chỉ còn thơ!
Giã từ nhau, mưa giăng bụi mờ mờ
Thơ ươn ướt, níu tay …bằng hữu!
PHAN
ANH DŨNG