không chừng, nói dại, nín thở luôn
thôi, nén tiếc, nén nhớ, nén thương chờ
thối nỗi buồn
lấy mớ vui trả góp dần
ngày tháng
một-trăm-ngày
thương nhớ đụn tàn nhang
kẻ ở người đi
rồi cũng người đi kẻ ở
buồn nhớ chi
giờ âm dương cách trở
thêm bận lòng
người về cõi vĩnh hằng
trần gian này
sao bỗng dưng trống, vắng
đâu lẽ cứ ngồi
lau nước mắt tiếc thương
mới bốn-mươi-hai-năm
ngộ lẽ vô thường
là tiễn
nhau rồi phải không cậu Trí
cô ba Quyên
nói Ba nén buồn đi
chú tư Đào
nhắc Ba giữ gìn sức khỏe
cô Út Uyên
nghỉ làm đưa Ba qua Los Cabos
xứ Mexico ca,
nhạc, múa tưng bừng
cám ơn các
con đã nhắc nhớ nhắc chừng
giạt khói
nhang ngày ngày thắp nhớ anh Hai
dẫu nhớ,
tiếc, buồn, thương dặm trường xa ngái
cũng nghìn
thu vĩnh biệt rồi phải không
ta
một-trăm-ngày nước mắt lưng tròng
mắt hóa quáng
gà lòng đau dao cứa
cuộc sống
thẩn thờ lưng chừng một nửa
một nửa đời
thường một nửa khói nhang
ai có ngờ đâu
đời vội sang trang
đang buổi
đông vui lại tan đàn xẻ nghé
đứa con đầu
đàn lạc khúc quành lối rẽ
ta thiệt sững
sờ ngơ ngẩn ngẩn ngơ
Trí đi rồi,
đem theo hay, bỏ đây, nỗi nhớ
những ngày,
tháng, năm đầm ấm Trần gia
giờ khói nhang một-trăm-ngày con xa
nín nhịn cách
chi cũng không nguôi thương nhớ
là
một-trăm-ngày con đi rồi đó
Ba ngồi đây
Mẹ ngồi đó, nét riêng, buồn
có thầm lặng chan
chung nhau vô-lượng-
hải-hà
thương-tiếc-nhớ thằng con
Ba nói thiệt
là vô cùng thương nhớ
Mẹ cũng vậy,
các em con, cũng vậy
Trí không
còn, muôn đời không tìm thấy
tiếng
cười vui hòa nhập buổi đông vui
nay con đi
xa, một mình thui thủi
bỏ lại Trần
gia vắng lạnh chỗ ngồi
một-trăm-ngày
rồi đó, con ơi
cố nén
buồn thương cho con đi thanh thản...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét