lâu nay nhớ đã bưa
chưa
buồn e tới nỗi tóc sưa
bạc nhàu
trái tim ôm riết trái
sầu
ruột gan chung chạ nỗi
đau quặn lòng
hai con mắt ngấn lưng
tròng
lau chi cho đặng khô
dòng tiếc thương
đêm nằm nghe dế kêu
sương
nghe từng trăn trở vấn
vương đêm trường
ngày đi thất thểu thất
thường
vô ra ngơ ngác in
tuồng mộng du
riết rồi cũng đủ sật
sừ
róng rồi cũng hóa lù
đù vậy thôi
biết là buồn nhớ chưa
nguôi
nhưng thôi cố nén để
người ra đi
níu thương nhau mãi làm
gì
chỉ thêm nặng dấu bước
đi luân hồi
xa nhau thì đã xa rồi
nghìn thu vĩnh biệt
ngàn đời lạc nhau
ngấn thương ngấn nhớ
ngấn sầu
quyện theo nhang khói
nguyện cầu chiều nay
ta giờ còn tại nơi đây
mai kia mốt nọ cũng
bày khói nhang
ghé chân cõi tạm hồng
trần
cuối đường ai cũng phù
vân cõi ngoài
bài Thơ này viết trên
đồi
khói nhang khấn đọc
cho người đi xa....
Đồi xanh, chiều
03/10/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét