xoay xoay chóng mặt theo chiều gió
đưa
thả rông xa lạc mùa xưa
định thần ngoái lại đã mưa nắng rồi
tới nơi đây giạt dây đời
tới nơi đây giạt dây đời
hoài thương Diều nhớ một thời đứt dây
hai-mươi-năm-một nơi này
tự dưng con lại đứt dây theo Diều
gió đưa gió đẩy trăm chiều
nỗi lòng quặn thắt, con, Diều đứt dây
ta giờ đau khổ dường này
chân dung nhăn nét nhớ dày nỗi
đau....
08/10/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét