1. Buổi chiều rủ bà
xã lên nhà thằng con lớn là thằng Hai đó . Ghé bữa cơm. Sau cơm là con cháu ngồi
quanh Ông Bà ăn bánh Trung Thu uống trà. Không ngồi ngoài sân chê bai ngoài sân
gạch từ trước ra tới sau còn giữ hầm hơi nóng một ngày. Ngồi trong nhà quạt máy
cho quạy mát cái nóng nung. Bà xã chỉ ăn bánh ngại uống trà Thái Đức. Tôi không
hảo ngọt chỉ nhâm nhi chút bánh uống trà. Trà Thái Đức cũng được. Trà Thái Âm
cũng được. Không ngại.
2. Thằng con mân mê miếng bánh nói hồi
đó mấy anh em cứ chờ Ba Mẹ đi bán lồng đèn về mua cho cái bánh con heo. Hắn nói
mà cười cười. Tôi nghe mà lặng người cười theo không nổi. Té ra tuổi thơ vẫn hằn
dấu kỷ niệm dù nhỏ dù lớn mà có khi nào Ba Mẹ biết đâu !. Nay nhân nhụy cái bánh
thập cẩm hắn nhắc hồi mong cái bánh nắn hình con heo. Chỉ là bột không có nhưn.
Chỉ có chút ngọt đường…Là ước mơ là kỷ niệm chia những mùa Trăng xưa…
3. Ở cầu thang Chợ Đà lạt con Ba đứng
ngơ ngác với mớ đèn Ông Sao chờ người qua kẻ lại ghé mua. Tóc bum bê ôm khuôn mặt
bầu bĩnh. Chiếc áo len đắp thêm miếng vá dày ở hai cùi chỏ. Đôi mắt đen láy cứ
ngước nhìn ông-đi-qua-bà-đi-lại. Hi vọng là ông-đứng-lại-bà-đi-qua. Cầu
may ông-đi-qua-bà-đứng-lại. Cuối cùng thì vẫn ông-đi-qua-bà-đi-lại. Cột
mớ lồng đèn lên xe. Hai cha con về dưới đường Trăng . Đạp xe ná thở qua từng
con dốc…
4. Gọi là Mùa Trăng Kỷ Niệm
bài
viết đã từ lâu, nay nhân mùa Trăng thương nhớ lại một người...gọi là Mùa Trăng Kỷ Niệm....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét