kỷ niệm đôi khi rất bất chợt...
Hồi Trí mới mua
nhà đã có gốc Chanh trẻ này rồi.
Thêm gốc Ổi phía
bên kia, dáng dấp trung niên, không còn trẻ như gốc Chanh.
Mình vốn còn
vương vấn cảnh quê nhà nên chi thấy Chanh thấy Ổi là cứ nhớ hoài. Cảnh quan quanh
nhà hồi đó thiệt quá chừng hoang dã. Mặt trước sỏi đá giành nhau chỗ đứng tha hồ
mà lổm ngổm không vẻ dáng nghệ thuật gì trơn. Mặt sau cỏ tranh nhau hoang dã
hoang sơ hoang đàng chi địa loạn cào cào châu chấu chỉ ngó thôi mà dợm bước.
Ngó ra quanh nhà
thấy vậy ngó vô trong nhà thì...
Điều đáng ngó lại
ngày xưa đó là tình cảm gia đình gắn bó bên nhau một quảng thời gian đủ ni tấc
ngắn dài làm nên kỷ niệm để mà nhớ mãi nhớ hoài nhớ ơi là nhớ.
Ba Mẹ, hai em Tư
Đào, Út Uyên có nhiều kỷ niệm khi chung sống với vợ chồng Trí cùng hai cháu
Elizabeth, Andrew ở căn nhà này. Truyền thống thương yêu nhau đùm bọc nhau của
gia đình mình được tiếp nối và gìn giữ khi rời bỏ quê hương qua vùng Đất Mới.
Trí là người con đầu(của Ba Mẹ) là người anh cả(của mấy đứa em).
Mình thiệt vô
cùng ngưỡng mộ người-con-đầu-người-anh-cả,
của mình.
Có nhiều(rất nhiều)mình
với Trí ngồi tâm sự bên nhau để trải lòng nhau. Lòng vòng từ lúc còn ở quê nhà
đi đãi thiếc đãi vàng đi làm phụ hồ cho mình đi xe thồ cùng với mình rồi đi
cùng với mình qua vùng Đất Mới.
Nói tới chặng
quá giang qua vùng Đất Mới, Trí không nói thêm gì, rất kiệm lời và rất là suy
tư.
Mình biết, Trí
có những lý do riêng để kiệm lời, để suy tư.
Kiệm lời không
phải là hết lời để nói. Suy tư không không có nghỉa là suy nghĩ riêng tư.
Giờ Trí đi xa rồi,
mình biết nói gì đây !.
Chặng đường đi
qua và giờ đã đi xa khi còn quá trẻ Trí đã để lại rất nhiều quá nhiều cho vợ con và những người thân yêu, còn ở lại.
Mổi lần lên đồi
xanh thăm Trí mình cứ hoài cứ nói một câu người-bạn-nhỏ của tôi ơi thương tiếc
thương đau thương nhớ người đi còn để lại quá nhiều kỷ niệm...
Sáng nay mình tưới
đẫm gốc chanh xưa hồi Trí mua ngôi nhà này cho mình đến ở lại nhớ cảnh đời xưa
lúc họp mặt đông vui hái trái chanh pha nước mắm bánh hỏi thịt quay vắt miếng chanh vô tô phở bò tái...
Trí có biết
không !. Có những lúc rất tình cờ lại khơi dòng thương nhớ. Gốc chanh giờ chớm
trở già nhưng vẻ dáng vẫn còn xanh và còn ở lại đây.
Trí thì chưa,
chưa già, vẫn còn quá trẻ.
Vậy mà đã đi
xa.....
Hiên sau nhà Trí, 22/09/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét