ta đi tới chỗ rồi ngừng
đường xa vẫn dọc con đường
nhẩn nha ngó lại tứ phương giang hồ !
từ con đường đất đá thô
tới con đường nhựa xô bồ tang thươnggiờ phiêu giạt tới lạ phương
lạc đường xa lộ phải bương tận cùng !
lằn ranh nào thấy bất ưng
thì qua lane khác thẳng thừng mà đimấy mươi năm chớ ít gì
chen qua chen lại khác gì bon chen !
riết rồi chai đá thành quen
cứ chen lấn tới mới nên nỗi nàynỗi xưa đói quá hóa gầy
nỗi nay thừa mứa khúc đầy khúc dôi
nỗi xưa bèo giạt huê trôi
quê hương thì đó mà rồi phải xa nỗi nay bám đất người ta
ăn hoài ở miết thành ra quê mình
nói ra nghe thiệt bạc tình
y như ngày đó thình lình bỏ đidặm ngàn xa dặm biệt ly
buồn rơi từng chặng thiên di lạc loài
bây giờ đứng vói u hoài
mây bay mây tản Đông Đoài xa nhaungó mông hướng núi thẳm màu
thấy quê hương khuất trùng vây mây trời….
Hiên Trăng 28/01/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét