tháng 11 13, 2014

Ba

Ẩn Sơn Cư Sĩ
(1912 - 1986 )
 
Ba không về thăm con cháu chắt đâu
sông biển nghìn trùng Ba đi chi nổi
thôi con đành gởi nhớ theo hương khói
chiều quê xa nhớ thiệt là nhớ Ba...

 
      …Tôi có một lần về với Ba tôi trong ngày lục-thập-nhi-nhỉ-thuận. Rồi từ đó
tôi đi, tang bồng hồ thỉ. Rồi từ đó tôi xa, thương hải tang điền. Rồi từ đó, Ba tôi
không còn nữa, tôi mồ côi !
Miếng ngon dành lại cho Ba vào tuổi thọ 60 đã không còn dịp dành lại cho Ba vào tuổi 70 thượng thọ!
Thời buổi đó khoai sắn thay cơm qua ngày đoạn tháng, sổ "tiêu chuẩn" chỉ có mắm muối thêm chút "mì chính" ( là bột ngọt đó, trời ơi, nói chi văn hoa cho thêm cay đắng !) thì lấy miếng chi cho tươm tất tấm lòng trong ngày mừng Ba ! Qua tuổi thượng thọ nhiều năm sau thì Ba tôi đi xa...
Chuyện xưa rồi nay nhắc tới mà rưng lòng sa nước mắt.
               Bây giờ miếng ngon vật lạ có khó chi đâu, tôi có khả năng và điều kiện dễ dàng. Nhưng buồn quá! Có còn Ba đâu để tỏ lòng hiếu kính dù biết rằng Ba không chuộng cao lương mỹ vị, chỉ ưng mộc mạc đơn sơ. Hồi đó, Ba cười hể hả, xoa đầu tôi, nói : “ Món ni ngon, Ba thiệt là ưng bụng”. Tôi nghe mà sướng quá, trong lòng.
Chỉ là món đầu cá luộc và chén nước mắm có dầm thêm chút ớt. Là món Ba tôi ưng thích…
( trích: Truyện Trần Huy Sao, 2013)
 Hôm nay, ngày giỗ Ba, con không thể quên món canh chua đầu cá để được Ba xoa đầu con, khen : “ Thằng ni giỏi”.
Ngày giỗ Ba 13/11/2014






 


Không có nhận xét nào: